VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 163

Tôi lấy thêm một đống giấy nhúng nước ấm để gột rửa ngực áo. Trời ơi,

vết ố không những không biến mất mà còn bị loang ra. “Đừng đùa chứ”, tôi
rên lên. Chiếc áo trắng thì ướt, cái áo lót thì lại màu be và toilet này còn
lạnh hơn cả bên ngoài nữa. Bạn tưởng tượng ra thảm cảnh của tôi rồi đấy.
Nhìn vào gương, đập vào mắt tôi là một vệt tròn màu xanh, sáng loang
ngay giữa bầu ngực.

“Chết tiệt”, tôi nghiến răng. Hi vọng vết bẩn sẽ mờ khi áo khô. Không

biết trong này có máy sấy không nhỉ? Tôi nhìn quanh trong vô vọng.
Không có, tất nhiên là không có. Cuối cùng tôi đành dùng tạm mấy mẩu
giấy vệ sinh. Sao tôi lại không thủ sẵn một cái bút tẩy trắng như loại tôi đã
xem trên ti vi nhỉ? Đáng lẽ tôi phải mua một cái mới phải! Tôi đúng là ngu
ngốc.

Giờ thì tôi chỉ có hai lựa chọn, một là chấp nhận vết bẩn sẽ vẫn ở đó và

tất cả mọi người, kể cả Ryan, sẽ đều nhìn chằm chằm vào ngực tôi suốt cả
buổi tối. Hai là phải kiếm ai đó giúp đỡ. Tôi chọn phương án hai. Angela,
cô ấy rất cẩn thận và linh hoạt, cô ấy sẽ biết tôi phải làm gì. Biết đâu cô ấy
lại có cái bút tẩy thì sao. Tôi chỉ cần ra hiệu cho cô ấy và chúng tôi sẽ tìm
ra cách gì đó.

Tôi giật mạnh cánh cửa toilet và suýt đâm sầm vào Trevor.
“Có phải em định nói gì với anh không? Trông em...”. Anh ngưng bặt

khi nhìn xuống chiếc áo của tôi. “Ái chà!”

“Tệ thật, Trevor ạ. Áo em bị bẩn”.
“Ừ anh thấy rồi”. Anh lẩm nhẩm, mắt vẫn dán vào ngực tôi.
“Anh có bút tẩy hay cái gì dùng được không?”

“Bút tẩy là cái gì?”
“Đừng nhìn nữa! Hay là áo khoác? Anh có áo khoác không cho em

mượn đi!”

“Hay là để anh hỏi mấy người phục vụ xem họ có gì giúp em được

không nhé? Em nói là bút tẩy à?”. Anh ngước mắt lên và mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.