VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 165

đang giúp đỡ tôi thôi, nhưng chết tiệt, tay của Trevor đang luồn trong áo
tôi!

“Được rồi, em nhắm mắt lại đi”, anh nói.

Tôi làm theo, mắt nhắm hờ hờ, hai má nóng bừng.
Trevor kéo cần xịt, vẫn không có gì xảy ra.
“Hử?” Trevor nhíu mày nhìn cái núm xoay rồi nhìn lại vết ố.

“Anh phải bóp mạnh vào”. Tôi nói mà chân run lẩy bẩy vì sung sướng.
Anh nhìn lên. “Em muốn anh bóp cái gì?”, anh cười lớn.
“Bóp cái chai chứ còn cái gì nữa!”. Tôi hét lên, tiếng to hơn tôi tưởng,

vang dội khắp phòng. “Nhanh lên nào! Bóp mạnh vào!”

“Anh đang bóp đây Chas”.
“Có khi em phải kiếm cái phòng để cởi áo ra thì mới làm được”, tôi đề

xuất.

Tiếng cửa cót két, cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ lớn tuổi nhìn chằm

chằm vào chúng tôi, miệng bà há hốc tỏ vẻ kinh ngạc.

“Chúng tôi đang bận chút chuyện trong này”, Trevor nói. Bà ta bước

thẳng, cái áo khoác hồng phần phật theo sau.

Tôi cười đến mức ho sặc sụa. Tôi đứng dựa vào bồn rửa, một tay che

ngực. Trevor dùng tay còn lại đưa lên che mặt, anh cũng cười sằng sặc,
tiếng cười giòn giã sảng khoái làm trái tim tôi xốn xang.

“Khỉ thật, có lẽ em phải chuồn cửa sau mà về mất”.

“Không, không”, anh trấn an tôi. Anh quệt mắt và mỉm cười với tôi.

“Anh với em có thể thu xếp được chuyện này mà. Em đang hẹn hò với một
anh chàng điển trai, chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội của em được. Đừng lo,
Chas. Anh sẽ giúp em vụ này”. Anh vặn cổ chai, đổ một ít dung dịch tẩy
lên tờ giấy ăn và cúi xuống thấm lên áo tôi. “Anh không biết tẩy ố lại vui
thế này”, anh lẩm nhẩm, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Nụ cười của tôi tắt ngúm. Thật ra tôi muốn nghe anh nói, chúng ta cùng

về thôi. Anh sẽ nói với Angela là anh có việc phải đi, rồi anh và em sẽ cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.