VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 177

Chương 16

“C

ô vào đây nhanh lên!” Giọng Penelope đanh lại khi tôi vừa đặt chân

tới văn phòng buổi sáng ngày hôm sau.

“Có chuyện gì thế?”. Tôi vội hỏi khi bước vào phòng chị, buông phịch

balô xuống ghế.

Chị quay màn hình máy tính về phía tôi. Miệng há hốc. Tôi thốt lên. “Ôi

trời ơi!”

Trên màn hình là một bức hình biếm họa động về Aragorn và Legolas

trong tư thế mát mẻ và khá vui vẻ.

“Cái quái gì thế”, tôi hỏi. Tim đập thình thịch, cổ họng nghẹn cứng lại.

“Chắn chắc là có kẻ hack tài khoản rồi! Tôi... tôi phải... tôi sẽ gỡ bức hình
đó xuống ngay”.

“Làm ngay đi!”. Penelope bực bội quát.
Tôi chạy như bay ra bàn làm việc và bật máy tính lên. Trong khi chờ

máy khởi động tôi nhận ra mọi người đang cố tình tảng lờ tôi. Lucia đang
trả lời điện thoại, chắc chắn từ một độc giả giận dữ nào đó đang gọi đến,
cũng không lạ. Carl thì đang nhỏ to gì đó với Danielle bên bộ phận trình
bày bản in, anh ta liếc sang tôi với ánh mắt kinh ngạc... Chuyện quỷ quái gì
thế này? Ai dám làm việc này cơ chứ? Ngoài Penelope và tôi ra, không ai
có mật khẩu để truy cập phần trình bày của trang web.

“Mông Aragorn đẹp đấy”. Pete lẩm bẩm mà không buồn nhìn lên.

“Không buồn cười đâu Pete ạ”. Tôi nói trong lúc mắt trừng trừng. Trời

ơi, chuyện này thật kinh khủng, kinh khủng, kinh khủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.