VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 226

trước. Giờ thì anh đã trở thành người nổi tiếng, biết đâu anh sẽ bớt cáu bẳn
và dễ chịu hơn thì sao. Tôi hi vọng là như vậy.

Angela rẽ vào bãi đỗ xe bên trong Sở Cứu hỏa. Khó mà tìm được một

chỗ đậu xe vào lúc này. Thường sau những lần chữa cháy, cả đội cùng tập
trung về đây, chuyện trò phân tích đám cháy, hỏi han tình hình, chỉ ra
những chỗ được và chưa được của đồng đội để cùng rút kinh nghiệm.
Chúng tôi ra khỏi xe, tay cầm mấy bức ảnh (vừa mượn của Carl, vì anh ta
vẫn muốn ngắm nghía chúng lâu hơn nữa) và đi vào trong. Mark đang ở
trong nhà để xe cứu hỏa, các đồng đội đang vây lấy anh. Bố tôi, Matt, Jake,
Santo, Goerge và Helen, nữ lính cứu hỏa duy nhất của thị trấn Eaton Falls.

“Giỏi lắm Mark”, tôi nói khi chúng tôi bước đến chỗ bọn họ.
“Chào em gái” Mark cười. Tôi thấy tay anh đang cầm một chú mèo

bông, chắc hẳn là quà tặng của các đồng đội. Anh cầm tay nó vẫy vẫy về
phía tôi. “Chỉ là một con mèo thôi mà?” Con thú nhồi bông kêu “Meo!”
một tiếng làm chúng tôi cùng cười phá lên.

“Bọn anh đều biết em thích mèo

[35]

thế nào mà”, Jake nói to.

Mark lập tức cau mặt, cả nhóm chùng xuống.
“Im đi Jake, đồ tồi!”, Santo nói.
“Đi dọn dẹp mấy cái vòi cứu hỏa đi”, bố tôi nghiêm giọng, Jake lầm lũi

đi ra. Bố cau mày nhìn theo anh rồi mới bước tới chỗ tôi. “Chào con yêu,
anh trai con vừa làm người hùng cứu mèo đấy”.

“Con biết rồi”, tôi đáp rồi quay sang nhân vật chính, “xem đi Mark”. Tôi

và Angela đưa cho anh mấy tấm hình. Mặt anh đỏ ửng lên vì sung sướng.

“Cậu ta cũng biết đỏ mặt kìa.” Santo hét ầm lên và mọi người cười phá

lên theo.

“Mấy tấm hình này được lên cả Yahoo! nữa đấy”, Angela nói thêm. Mọi

người sửng sốt không nói nên lời.

“Ái chà chà, thị trấn Eaton Falls được thơm lây rồi đây”, Helen tặc lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.