VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 264

không?”

“Anh nói gì cũng được. Anh muốn giúp con chó, nhưng con quỷ khô

quắt đó có bị làm sao đâu. Nó chỉ lên cơn động kinh vì biết em ở trong cái
tủ quần áo dở hơi kia thôi, Ryan à. Ai bảo anh nhốt em vào đó làm gì!”

“Chastity à, bố mẹ anh rất nghiêm khắc về những quy định trong nhà,

anh chỉ muốn tôn trọng điều đó thôi...”

“Bằng cách rủ em làm tình chui nhủi à?”
“… Vì thế nên anh mới bảo em trốn trong tủ quần áo để không làm mẹ

bực mình”.

“Anh làm em phát sợ đấy”, tôi tức tối đáp.
“Rồi tự nhiên Bubbles bị làm sao đó”, anh vẫn thản nhiên tiếp tục. “Anh

đâu biết em bị kẹt trong đó, anh cứ nghĩ em ở đó dăm ba phút thì cũng
không hề hấn gì”. Anh thậm chí còn dám cười nữa chứ. “Em bình tĩnh lại
đi”.

“Bình tĩnh cái con khỉ, em không bình tĩnh được. Anh ra khỏi phòng em

ngay!”

“Được rồi”, anh nói, “em muốn gì cũng được”. Anh bước lại gần và đặt

tay lên vai tôi. Tôi vẫn còn chưa nguôi giận. “Chúc em ngủ ngon”, anh nói
rồi bất ngờ hôn tôi. Rất nồng nhiệt.

Tôi đờ người nhìn anh một giây và máu nóng lại dồn lên mặt. Thế là tôi

túm lấy Ryan và đẩy lưỡi vào miệng anh, chúng tôi cuốn lấy nhau hết trên
giường rồi đến dưới đất. Đó là lần làm tình tuyệt vời nhất mà chúng tôi
từng có.

“Anh rất xin lỗi”, Ryan nói khi chúng tôi đã thỏa mãn và nhìn nhau thở

gấp. “Đáng lẽ anh không nên nhốt em vào tủ”.

“Không sao, em tha thứ cho anh rồi”, tôi mỉm cười. Anh cũng mỉm cười.
Mấy phút sau chúng tôi lại tiếp tục thêm hiệp nữa.
Trong suốt thời gian còn lại của kỳ nghỉ, Ryan liên tục nhìn tôi trìu mến

và thỉnh thoảng còn hôn trộm khi bố mẹ anh không để ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.