VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 352

chứ? “Em không đến để đánh anh đâu”, tôi đáp.

Anh cười, “Có chuyện gì thế Chastity?”

“Đây”. Tôi vừa nói vừa giơ một mẩu giấy ra trước mặt anh. “Thế này thì

dễ hơn”.

Là một bức thư ngắn. Tôi phải viết ra giấy vì nghĩ sẽ không thể thốt ra

những điều này trước mặt anh mà không òa khóc được. Trevor thận trọng
cầm lấy mảnh giấy. “Anh đọc đi”, tôi ra lệnh.

Anh nhíu mày bối rối, nhưng rồi cũng mở tờ giấy ra và bắt đầu đọc. Tôi

đã thuộc lòng cả bức thư rồi bởi phải viết đi viết lại đến năm lần.

“Gửi Trevor,
Em xin lỗi vì chuyện ở nhà anh mấy hôm trước. Lúc đó em quá xúc động

nên đã ngã vào lòng anh, đó là hành động thật ngu ngốc. Em cũng đã nói
những điều cực kỳ hối tiếc. Trev à, anh sẽ luôn là bạn em và là một phần
của gia đình em. Anh có một vị trí đặc biệt trong tim em và sẽ mãi là như
vậy. Em xin lỗi vì đã làm anh khó xử. Em hi vọng anh sẽ tha thứ cho em.

Chastity”.

Anh đọc đi đọc lại vài lần rồi ngước lên nhìn tôi, đôi mắt tối sầm và căng

thẳng. “Chastity...”

Đúng lúc đó thì cửa nhà Trevor bật mở, một mái đầu vàng óng thò ra.

“Chào Chastity!”

“Chào Hayden”, tôi mấp máy. Tôi cũng không lấy làm ngạc nhiên lắm.

“Hai người làm gì ở đây thế này? Vào nhà đi chứ!”. Miệng cô ta đang cười
nhưng ánh mắt thì tối sầm lại.

“Thôi tôi phải về luôn đây”, tôi nói và quay sang Trevor. “Em phải, ừm,

đi trả lại thứ này”.

“Thế à?”. Điệu cười giả dối của Hayden nhanh chóng tắt ngúm. “Đi cẩn

thận nhé. Trev, em nghĩ là món xào sắp cháy rồi hay sao ấy anh yêu ạ. Anh
biết em vụng về với chuyện nấu nướng thế nào rồi đấy”. Cô ta vẫn đứng
nguyên ở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.