VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 368

vài cô bé sinh viên để trông chừng bọn trẻ. Chúng chạy nhảy khắp nơi, nhét
trứng đầy mồm và đổ đường vào mấy ly bia.

Tôi định bụng sẽ nốc cạn một ly rượu thật to càng sớm càng tốt nhưng

rồi mẹ cứ khăng khăng bắt tôi phải đi chào hỏi từng người trong gia đình
chú Harry. Đến khi được ngồi xuống thì miệng tôi đã tê cứng vì cứ phải
cười liên tục, còn chân thì ê ẩm trong đôi giày cao gót ngoại cỡ mà chắc
người đàn ông nào sáng chế ra thứ này đáng bị mẹ đánh đòn vì tội làm khổ
phụ nữ.

“Cậu thế nào?”, Angela hỏi và ngồi xuống cạnh tôi.
“Không ổn lắm”, tôi thú nhận. “Cậu thì sao?”
“Anh Matt đang nói với bố cậu về chuyện anh ấy sẽ nghỉ việc ở Sở Cứu

hỏa”. Cô ấy ấp úng, tay mân mê tờ giấy ăn.

“Sao lại nói chuyện ấy vào lúc này, khi ông ấy đang buồn cơ chứ?”. Tôi

lo lắng nhìn về phía bố và Matt, trông họ có vẻ khá căng thẳng.

“Thực ra mà nói, bố cậu có vẻ cũng không buồn đến thế đâu, Chastity à”.

Angela khẽ nói.

Cô ấy nói đúng. Và chuyện đó có lẽ là chuyện đáng buồn nhất ngày hôm

nay. Cả bộ mặt ủ rũ của Trevor nữa. Anh ngồi cùng bàn với Jack, Lucky
cùng bọn trẻ con, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm lọ muối trên bàn, rõ là
anh đang nghĩ ngợi gì đó. Cũng may anh không đưa con bé Hayden chết
tiệt đó đến đây. “Anh trai con muốn trở thành giáo viên”, bố ngồi phịch
xuống cạnh tôi. Matt ngồi bên Angela, trông anh khá nhẹ nhõm.

“Bố nghĩ sao về chuyện đó?”, tôi hỏi.
Bố nhìn anh Matt. “Ta chỉ hơi ngạc nhiên thôi, con trai à”, bố đáp. “Ta

cứ nghĩ con cũng thích nghề cứu hỏa”.

“Con thích chứ. Nhưng con muốn thử cái mới, bố ạ”.

“Được rồi, được rồi”, bố lẩm bẩm. “Bố đã học được một điều là không gì

ngăn cản được một người đàn ông làm chuyện mà anh ta thích. Phải không
Chas?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.