VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 367

Annie, con bé cau có khi đi qua chỗ Luke vì không thích anh chụp ảnh nó,
Claire bế bé Jenny đi cuối cùng. Sau khi bọn trẻ đều ngồi vào chỗ cùng bố
mẹ chúng, giờ mới đến lượt tôi.

Tôi nhìn bố mẹ một lần nữa, lần cuối cùng hai người đứng cạnh nhau,

tay trong tay và mỉm cười. Làm đi, mẹ. Tôi thầm nghĩ. Mẹ mỉm cười với
tôi, hình như bà cũng đọc được suy nghĩ của tôi. Có lẽ vì là mẹ nên bà sẽ
luôn hiểu tôi. “Đi thôi nào, con yêu”, mẹ thầm thì. Tôi làm theo lời bà, dù
trong lòng đau nhói.

Trevor nhìn theo tôi suốt chặng đường lên bục làm lễ. Ước gì tôi có thể

mỉm cười, nhưng tôi biết giờ tôi không thể cười nổi. Thực ra tôi cũng chẳng
biết trông tôi thế nào nữa. Trev trông hơi lạ. Trông anh hoàn toàn trống
rỗng.

Tôi đi qua chỗ anh và tiến lên bục làm lễ.
“Trông con đẹp lắm, Chastity”, Harry khẽ nói. Làm sao mẹ tôi có thể lấy

người đàn ông mà tôi mới chỉ gặp có bốn lần? Làm sao người đàn ông này
có thể thay thế vị trí của bố tôi?

Bố mẹ tôi đứng ngay sau lưng tôi. Bố thơm lên má mẹ rồi bắt tay Harry,

tôi lén gạt nước mắt. Bố quay đi, cổ họng tôi nghẹn lại. Đừng đi, bố ơi!
Dành lại mẹ đi chứ!

Nhưng mẹ đang cười tươi rạng rỡ. Harry cũng rạng rỡ. Bố ngồi ở hàng

hai cùng với Mark và Elaina, ông bế Dylan lên và thơm vào má nó, tôi
đoán là để giấu những giọt nước mắt nơi khóe mắt.

Và rồi, sau mấy thủ tục ngắn gọn, mẹ tôi đã trở thành bà Harold H.

Thomaston.

Thánh đường được trang trí với những dải lụa và hoa hồng rực rỡ, bóng

bay cột thành từng chùm quanh cột nhà, anh chàng DJ đang sửa soạn ở góc
phòng.

Trông giống bữa tiệc sinh nhật của một bé gần bảy tuổi hơn là đám cưới

của đôi vợ chồng đã ngoại ngũ tuần. Hai chị Starah nhanh trí mướn thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.