VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 75

“Xin lỗi đội trưởng. Chỉ là thói quen thôi mà”. Jake toét miệng cười.

“Không có ý gì đâu nhé, Chastity”.

“Không sao đâu anh Jake”. Tôi nháy mắt.

Trevor cũng nhập hội với chúng tôi. “Các cậu nên chịu thua luôn đi thì

hơn”, anh cười với Santo và Paul.

“Bi sáu lỗ mười”. Tôi cúi người, ngắm, đánh, lại trúng. Paul cười toét và

móc ví.

“Bố không muốn con gái bố lại lấy một tên lính cứu hỏa jamoke nào đó”.

Bố vẫn tiếp tục.

“Bố đừng lo. Con không làm thế đâu”. Tôi nói. “Bi số hai, lỗ mười”.

Cách, xoay, rơi.

Trevor nháy mắt với tôi. “Cô ấy chuẩn bị biểu diễn đây”.
Tôi nheo mắt ngắm viên bi xấu số tiếp theo. “Bi số sáu, lỗ cuối”.

“Không vào được đâu”, Paul nhận xét.
“Mình cược mười đô là cô ấy đánh được”. Trevor phản lại ngay tức

khắc.

“Ok”. Paul khoanh tay chờ đợi. Thực lòng cơ này đúng là khó thật. Phải

đánh làm sao cho bi đập băng và sượt nhẹ qua bi tám, mà bi tám lại đang ở
sát lỗ rồi, rồi lăn dọc đến tận cuối bàn mới tới lỗ. Chưa kể tôi còn cần phải
điều bi cái nữa, nhưng chuyện đó cũng chẳng làm tôi nao núng. Tôi bắt đầu
chơi bi da với các anh tôi kể từ khi lên năm. Tôi chỉnh tư thế, ngắm góc và
đánh. Thậm chí tôi còn ngầu đến mức đánh xong quay sang nhấp một ngụm
bia mà không thèm nhìn bi số sáu lăn tới đích. Nó rơi xuống lỗ với một
tiếng bịch tự hào.

“Khỉ thật”, Paul làu bàu. Trong lúc đó, tôi gửi cho bố một nụ hôn gió

nhưng ông chẳng buồn để ý vì vẫn đang rầu rĩ.

Trevor nhận mười đô từ Paul “Cảm ơn em, Chas”.
“Bi tám, lỗ mười”. Tôi dễ dàng kết thúc trận đấu. “Chơi thế thôi nhé,

Jake”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.