VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 141

anh cất hàng lại đi, chúng tôi không mua nữa." Cô vừa nói vừa định lấy hết
đồ trong túi nilon ra.

Ông chủ bối rối, quay sang cầu cứu Lạc Dịch: "Ông chủ Lạc à, đây

thật là giá gốc của tôi đấy. Anh xem..."

Lạc Dịch không biết rõ lắm, trước kia đều là Ngô Địch đi mua hàng,

giá trên hóa đơn cũng như thế này. Chu Dao quay đầu lại, nhìn đăm đăm
Lạc Dịch, ánh mắt tỏ vẻ nếu anh cãi lại cô, cô sẽ không vui một năm đấy.

Lạc Dịch sờ mũi, hắng giọng hai cái, nói: "Cứ thương lượng với cô ấy

đi."

Chu Dao lập tức quay đầu nhìn ông chủ, mỉm cười: "Mua cũng được,

nhưng anh bớt giá nữa đi."

Ông chủ không có cách nào: "Thôi được rồi, đều là bạn bè, 52 nhé."

"Còn vài đồng bạc lẻ để làm gì?"

"Vậy 50."

"40." Chu Dao nói.

"Ặc, thật không được đâu, 45, thật không thể bớt được nữa."

"Bọn tôi mua nhiều như vậy, còn có lều và gậy leo núi, bán theo giá sỉ

đi. Nếu không lần sau không đến mua ở tiệm anh nữa đâu."

"Ôi, 40 thì 40, cô gái, cô trả giá kinh quá đi mất."

"Còn chiếc lều kia, anh vừa nói bao nhiêu ấy nhỉ, thôi bỏ đi, tính lại

lần nữa..." Cô nhoài người trên quầy, tiện tay lấy giấy bút và máy tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.