VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 179

nhích ra ngoài hai bước, đứng giữa hành lang. Chu Dao giữ chặt tóc, sợ sợi
tóc bay phất phơ chạm phải bọn họ. Sau khi đứng vững, Chu Dao liền cảm
nhận được hơi thở của những người kia gần trong gang tấc, tim cô như
ngừng đập.

Trong bóng tối, những người kia cũng ngừng lại, tựa như đang cảm

nhận gì đó.

Chu Dao cắn chặt răng, mồ hôi tuôn ra như tắm. Mỗi giây trôi qua đều

trở nên dài đằng đẵng, có người cách cô khoảng nửa mét cất lời: "Mẹ kiếp,
mày sờ tao làm gì?"

"Mới vừa rồi là mày à?"

"Không phải tao chẳng lẽ là ma?"

"Hai đứa mày cứ ở đấy mà cãi nhau, mau đi mở cầu dao lên đi."

Người hai bên lần mò đi về phía trước, ngang qua hai người họ. Chu

Dao há mồm thở, nhưng vẫn không dám để phát ra tiếng. Chỉ vài giây ngắn
ngủi thôi đã khiến cô sợ túa mồ hôi lạnh ướt đẫm người. Cô dỏng tai nghe,
đám người kia đã rẽ qua khúc cua chữ L.

Chu Dao lập tức chạy về phía vách tường đối diện, tay vừa chạm vào

rèm cửa lại đột ngột buông ra, cô quay đầu lại nhìn người đàn ông bên
cạnh. Cô chẳng thấy gì trong cảnh tối đen như mực, do dự chốc lát, bàn tay
để không kia mới đưa đến lần tìm, hoang mang sờ lên mặt, rồi lông mày,
mắt, mũi, môi anh. Cô chạm phải máu, nhưng vẫn chần chờ rồi trượt xuống
sờ cổ anh...

"Cô sờ gì thế?" Anh cất lời thật khẽ, giọng nói khản đặc.

Tay Chu Dao dừng lại, lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm, nhỏ

giọng nói: "Tôi sợ kéo nhầm người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.