VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 249

“Tôi là kẻ ác á? Hừ, tôi...” Chu Dao giận đến cười khẩy. “Lẽ nào tôi

vứt áo lót ở đó để quyến rũ anh sao?”.

“Tôi không nói vậy, là chính cô vừa nói đấy!” Lạc Dịch bình thản đáp

trả, ngón tay lướt trên dãy quần áo.

“Anh...” Mũi Chu Dao xì khói, đang định cự nự để vớt vát lại chút thể

diện thì Lạc Dịch đưa một chiếc váy đỏ đến trước mặt cô. “Cái này thì
sao?”.

Mắt Chu Dao sáng quắc: “Đẹp đấy!” Cô nhận lấy, giọng hồ hởi. “Sao

lúc nãy tôi không thấy nhỉ?”.

“Ai biết mắt cô để đâu.” Lạc Dịch điềm nhiên công kích.

Mặt Chu Dao đỏ bừng, nghĩ thầm, lẽ nào khi nãy mình nhìn lén bị anh

thấy được sao?

Lạc Dịch lại tìm một dãy khác, lấy chiếc áo khoác màu trắng cho cô.

Chu Dao ôm váy áo, xụ mặt đi đến phòng vệ sinh, đến khi thay đồ

bước ra, cả người trở nên bừng sáng, thân thể cũng khô ráo ấp áp hơn
nhiều. Cô chạy đến bên cạnh Lạc Dịch xoay một vòng: “Đẹp không?”.

Lạc Dịch thoáng nhìn cô rồi nói: “Tạm được”.

Nụ cười Chu Dao vụt tắt, bất mãn lườm anh: “Mắt anh chẳng phân

biệt xấu đẹp gì cả”. Nói xong, cô chạy đi lấy quần áo ướt bỏ vào túi nylon,
quay đầu lại hỏi Lạc Dịch: “Còn anh, anh không thay đồ à?”.

“Thân thể tôi tốt, quần áo được nhiệt độ cơ thể hong khô luôn rồi.”

Lạc Dịch tính tiền, hất cằm gọi. “Đi thôi”.

Chu Dao đứng yên đấy, không sao tin nổi: “Làm gì có chuyện đó

chứ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.