VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 267

bàn có đến bảy, tám cái đầu lọc. Lạc Dịch ngồi trên ghế, tay đang kẹp một
điếu thuốc.

Tối qua hơi phiền muộn và bất đắc dĩ, thế mà anh lại bin một con bé

vắt mũi chưa sạch quấy rối. Đúng là anh đang tự gây phiền phức cho mình
mà. Tuy nhiên, bây giờ bình tĩnh lại cũng không tìm ra nguyên cớ. Vừa
nghĩ đến cô, anh đã cảm thấy đau đầu rồi.

Có điều đây không phải là việc anh nên suy nghĩ vào lúc này. Lạc

Dịch day trán, rít một hơi thuốc thật sâu, sau đó chậm rãi nhả ra.

Mấy ngày trước, anh xuống núi mua hàng, cố ý đến Ngô Ký nói với A

Tang là anh sắp đi làm hướng dẫn viên, chẳng qua chỉ muốn Ngô Minh chú
ý, để anh ta thừa cơ ra tay trừ khử anh mà thôi. Như vậy anh mới có cơ hội
bắt được một, hai người để điều tra rõ nguồn gốc, rồi dẫn đám Ngô Minh
đến cho Lục Tự xem. Thế nhưng Lục Tự hoàn toàn không phối hợp với
anh, mà cùng lúc đó, Chu Dao cũng không chịu đi khảo sát cùng đội nữa.
Lạc Dịch lo lắng xảy ra bất trắc khác, cũng thay đổi hành trình ở lại, bởi vì
anh cho rằng trận lũ quét bất ngờ kia rất kỳ lạ.

Sau đó, Lạc Dịch có hỏi Chu Dao, cô kể đó là hành trình đột phát.

Người đầu tiên đề nghị đến khe núi là Mạc Dương. Nhưng Mạc Dương chỉ
cảm thấy thời gian còn nhiều nên có thể đi một chuyến xem thử. Khi nghe
lời cảnh báo Chu Dao truyền đạt lại, anh ta cũng nghĩ an toàn là trên hết
nên bỏ phiếu không đi. Nhưng vì sao những thành viên kia lại nhất quyết
đòi chui đầu vào chỗ nguy hiểm chứ?

Kỳ lạ hơn là đội cứu hộ chỉ nhận được một cuộc điện thoại cứu trợ do

A Mẫn gọi. Mà cú điện thoại cầu cứu A Mẫn nhận được lại đến từ Mạc
Dương. Theo lời A Mẫn, phải mười phút sau khi gọi cứu hộ, con bé mới
nhận được cú điện thoại tiếp theo. Như vậy người trên bờ đã làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.