VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 266

VÌ GIÓ Ở NƠI ĐẤY

Cửu Nguyệt Hi

www.dtv-ebook.com

Chương 23

Buổi sáng thức dậy, vừa mở mắt ra, khoé môi Chu Dao đã cong lên

thành một nụ cười thoả mãn. Cô trở mình, ôm chiếc chăn dày vào lòng,
cảm thấy trái tim căng tràn như thể chứa đầy kẹo bông gòn ngọt ngào. Ánh
nắng mùa thu mỏng manh và dịu nhẹ len lỏi qua khung cửa sổ tiến vào
phòng, cô không muốn rời khỏi giường, mỉm cười lười biếng cuộn tròn
trong chăn.

Sáng sớm nơi núi rừng yên tĩnh biết bao. Bỗng nhiên, cô nghe thấy

tiếng người quét sân, chiếc chổi soàn soạt lướt trên nền đất. Cô lập tức ngồi
dậy, nhoài người tới cửa sổ lau đi giọt nước và sương mù đọng trên tấm
kính.

Sân khách sạn im ắng, người quét sân chính là Ngô Địch. Có vài du

khách xuất phát lên núi hành hương, lúc đi qua sân cất tiếng chào tạm biệt
cậu ta.

Chu Dao mở toang cửa sổ, để cơn gió thu mát rượi và trong lành ùa

vào phòng. Cô ló đầu ra nhìn một lượt, không thấy bóng dáng ông chủ Lạc
đâu. Cô khẽ bĩu môi, trở lại giường ngẫm nghĩ chốc lát mới ngồi dậy,
xuống giường đi đánh răng rửa mặt. Cô xoã tóc ra, tết thành một kiểu phức
tạp nhưng xinh đẹp rồi thay sang chiếc váy đỏ kia.

Gương trên tường ngắn quá không soi được toàn thân, cô phải rướn cổ

nhảy lên ngắm, đến lúc thấy được cả người mới hài lòng xuống lầu.

Lạc Dịch tỉnh giấc từ sớm tinh mơ nhưng không ra khỏi phòng. Trong

giỏ rác bên bàn vứt một đống giấy vệ sinh vo tròn, trong chiếc gạt tàn trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.