VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 281

“Lớp chồi rồi. Mẹ nó không biết dạy, nghịch như quỷ ấy.” Yến Lâm

nói ngắn gọn, tiếp tục chủ đề khi nãy. “Ban đầu cảnh sát nói La Dự không
chịu nổi áp lực vì chuyện của anh... Em lại nghe thấy lời đồn khác”.

“Ồ?” Lạc Dịch đưa lưng về phía Yến Lâm rửa ly khiến người khác

không nhìn thấy vẻ mặt anh.

“Em có bạn là giảng viên ở đại học A, anh ta nói giáo sư Chu Khải

Đạo muốn cướp nghiên cứu của La Dự làm của riêng. Nhưng chắc chỉ là
ghen tức rồi bịa chuyện thôi, nghiên cứu thôi mà, có cần đến mức vậy
không.”

“Thứ không có bằng chứng rõ ràng thì không đáng tin.” Lạc Dịch hờ

hững cầm khăn lau ly, lau khô rồi đặt về chỗ cũ. Anh quay đầu lại nhìn Yến
Lâm, vẻ mặt không còn kiên nhẫn. “Yến Lâm, vì sao em đến đây?”.

“Vì anh đấy!” Cô ta cắn môi khẽ cười.

Lạc Dịch cũng bật cười, nhưng đôi mắt lạnh tanh: “Vậy tôi nói thẳng

nhé, tôi không còn có hứng thú ngủ với em”.

Yến Lâm bị anh khiêu khích, cười châm chọc: “Ồ, vậy anh có hứng

ngủ với ai? Con thỏ trắng kia à?”.

Ánh mắt Lạc Dịch lạnh lùng. Anh dang rộng hai tay chống lên quầy,

người hơi ngả về phía trước. Yến Lâm chợt thấy trước mắt tối đi, anh đã áp
người xuống, cúi đầu kề đến tai cô ta, hơi thở phả ra khiến một bên người
cô ta râm ran, lòng dạ nhộn nhạo.

Anh ngước nhìn về phía cầu thang, dằn giọng: “Tôi ngủ với ai chẳng

liên quan quái gì đến em cả”.

Yến Lâm vừa tỉnh táo, ổn định lại thân thể, anh đã đứng thẳng dậy,

lạnh nhạt nhìn xuống cô ta, không hề khách khí quay người bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.