VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 368

Đôi mắt cô long lanh sáng ngời thư thể ngôi sao phản chiếu trong

bóng nước.

Lạc Dịch nhìn cô chằm chằm, một giây sau, anh áp cô vào ván cửa,

cắn môi cô. Tim Chu Dao giật thót, hít sâu vào, mùi thuốc lá của anh rót
vào người cô qua khoang miệng. Nụ hôn của anh bá đạo, kịch liệt như lần
đầu tiên, đầu óc Chu Dao thoáng cái đã choáng váng, ý thức dần mơ hồ.

Mùi thuốc, mùi sữa hoà quyện vào nhau.

Chu Dao khẽ ngâm nga, thân thể mềm nhũn bị kẹp giữa anh và cánh

cửa.

Áo váy tuột xuống, cô hoá thành một vũng nước, toả ra hương sữa

thoang thoảng. Anh bị mùi hương kia cám dỗ...

Chu Dao lăn qua lăn lại trên chiếc giường đơn màu xanh biển, giống

như một chú cá nhỏ màu trắng vẫy vùng trong đại dương.

“Mắc cỡ à?” Anh trêu cô.

“Không có.” Cô lí nhí, mặt đỏ ửng.

“Đang nghĩ gì thế?” Anh cắn tai cô.

Cô ăn ngay nói thật: “Làm sao biểu hiện khá hơn một chút...”

Anh bật cười, lồng ngực rung động.

Cô mới nếm mùi đời, chưa từng biết lại có muôn vàn cảm giác kỳ dị

thế này. Cô không biết qua đêm nay sẽ thế nào,

cũng không biết sáng mai tỉnh lại sẽ đối mặt với chia ly ra sao. Nhưng

giờ phút này, cô chỉ mê muội, say đắm trong mơ màng, không muốn thoát
ra nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.