VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 447

Ánh mắt anh dán chặt trên người cô. Chu Dao giơ tay lau đôi mắt ướt

nhòe: "Em không tin Yến Lâm, bởi vì em biết dáng điệu của cô ta trước
mặt anh. Ông chủ Lạc, em nhìn thấy vẻ thèm muốn anh từ ánh mắt cùa cô
ta. Cô ta rất giỏi mấy trò thủ đoạn. Em biết anh không muốn gặp cô ta,
nhưng em đoán cô ta đang nắm thứ mà anh muốn, và dùng nó để dụ anh".

Lạc Dịch vẫn im lặng nhìn cô đăm đăm, nghe hết những lời cô nói.

"Ông chủ Lạc, chẳng lẽ anh không hiểu rõ hơn em sao? Cô ta đang dụ

anh, đã có lần đầu tiên thì cũng sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Cô ta thích chơi
đùa với anh như vậy, cứ như đối thủ già ăn ý." Chu Dao lắc đầu, buồn bã
bộc lộ. "Mà em không thích anh chơi đùa với cô ta, một lần, hai lần rồi ba
lần. Cuối cùng, hai người kẻ tung người hứng, vậy em là cái gì đây?".

Lạc Dịch nhẫn nại giải thích cho cô hiểu: "Chu Dao, anh không có

hứng thú đùa với cô ta".

"Em tin." Chu Dao gật đầu kiên định.

"Nếu em đã tin..." Lạc Dịch hỏi lại lần nữa. "Vậy thì những gì em nói

vừa rồi không phải là nói đùa, mà là nghiêm túc phải không?"

Chu Dao: "Vâng".

Lạc Dịch mím chặt môi, lặng người giây lát rồi bình tĩnh hỏi lại: "Tại

sao?".

Chu Dao bặm môi, có phần ấm ức: "Anh coi cô ta là phụ nữ nhưng lại

coi em như đứa trẻ. Anh chưa bao giờ đối xử ngang hàng với em cả”.

Lạc Dịch thoáng sửng sốt, câu trả lời của cô khiến anh bất ngờ.

Chu Dao khẽ hít vào một hơi thật sâu để lấy can đảm: "Lúc nào anh

cũng dặn em ngoan ngoãn nghe lời nhưng anh có bao giờ nghe lời em đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.