VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 488

Khương Hồng thuê. Nhưng Khương Hồng không tìm đến tổ giám định vẫn
hay hợp tác mà mời anh đến giúp. Yến Lâm biết rõ không thể nào lừa gạt
hay mua chuộc anh nên đẩy lùi thời điểm đổi Phật tháp. Nhưng ông chủ
Cao không biết, tưởng Phật tháp đã bị người thuộc nội bộ Âu Á đánh tráo."

Chu Dao sửng sốt: "Anh cho rằng kẻ đó là trợ lý Nguyễn?".

"Trừ ông ta ra thì còn ai có khả năng làm vậy?" Lạc Dịch ngồi dậy,

chuẩn bị xuống giường.

Chu Dao: "Anh đi đâu thế?".

"Không phải trợ lý Nguyễn thích ra ngoài vào ban đêm sao? Cơ hội tốt

thế này, không đi xem hơi phí.”

Chu Dao lập tức bật dậy, hưng phấn nói: "Để em giúp anh!".

Chu Dao đi tới phòng trợ lý Nguyễn, gõ cửa đến ba lần mà bên trong

không có một ai đáp lời. Chu Dao chuồn về phòng, giơ tay làm dấu ok với
Lạc Dịch. Lạc Dịch tắt đèn, cầm chiếc đèn pin nhỏ để phòng trường hợp
khẩn cấp đặt ở khách sạn, nhảy một bước nhẹ nhàng lên bệ cửa sổ. Chu
Dao túm lấy cổ chân anh, nhỏ giọng gọi: "Ông chủ Lạc, cho em theo với”.

Lạc Dịch ngồi xổm xuống, bàn tay đặt trên đỉnh đầu cô: “Một mình

anh đi dễ hành động hơn".

Chu Dao dẩu miệng không chịu buông tay. Lạc Dịch bó tay, đành nhấc

cô lên cửa sổ như xách một chú mèo nhỏ.

Lạc Dịch nhảy lên cành cây, đỡ Chu Dao sang theo. Hai người rón rén

và lặng lẽ bước đi giữa các nhánh cây. Đến cửa sổ phòng trợ lý Nguyễn,
Lạc Dịch bảo Chu Dao đứng đợi, anh khẽ khàng nhảy phắt lên bệ cửa sổ,
chậm chạp vén rèm bằng lụa mỏng lên, hé ra một khoảng nhỏ nhòm vào
bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.