VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 489

Không có ai cả.

Anh ngồi trên bệ cửa sổ, một chân móc vào vách tường, kéo Chu Dao

lên. Hai người nhẹ nhàng nhảy vào phòng rồi phân chia nhiệm vụ đâu ra
đấy. Lạc Dịch ngậm đèn pin, lục soát các loại văn kiện trên bàn làm việc,
còn Chu Dao thì tìm trong va li.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hai người đều không tìm được

bất cứ manh mối có ích nào. Bên Lạc Dịch toàn là tài liệu nội bộ Âu Á,
phía Chu Dao lại chỉ toàn quần áo, không có một thứ nào khả nghi. Chu
Dao thậm chí còn lục hết cả túi quần túi áo của trợ lý Nguyễn rồi.

Hai người đang tìm kiếm trong bóng tối, chợt nghe tiếng "ting" giòn

giã vang lên giữa đêm khuya tĩnh lặng. Thang máy đến rồi! Hai người cảnh
giác nhìn nhau, Lạc Dịch kéo Chu Dao đi vầ hướng cửa sổ. Vừa bế được cô
lên bệ cửa thì Chu Dao quay đầu lại, ánh đèn quét qua chiếc tủ đầu giường.

Chu Dao mở to mắt, chỉ tay vào nó, nói khẽ: "Cái kia không phải đồ ở

khách sạn!".

Có một hộp diêm đặt trên tủ đầu giường. Lạc Dịch nhanh chóng quay

lại. Chu Dao hạ giọng gọi anh: "Chụp ảnh thôi! Đừng lấy đi!"

Lạc Dịch lấy điện thoại di động ra, Chu Dao khẩn trương đến độ túa

mồ hôi. Hình như cô có thể nghe thấy cả tiếng giày da bước ra khỏi thang
máy rồi dần dần giảm âm khi bước lên thảm. Không gian trở nên yên tĩnh
đến đáng sợ.

Đối phương đang lặng lẽ tới gần.

Lạc Dịch nhanh chóng chụp hình rồi chạy về phía cửa sổ. Lúc này,

ngoài phòng vọng lại tiếng lục túi quần. Anh lập tức nhảy lên bệ cửa,
buông rèm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.