VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 509

Nhóm đàn em bình tĩnh quay người rút lui. Khương Bằng nắm chặt

cánh tay Chu Dao, đi từng bước ra ngoài, khẽ dặn dò: "Cô em à, đừng
ngẩng đầu, cũng đừng ngó nghiêng, chúng ta ra ngoài trước đã".

"Nhưng còn ông chủ Lạc...” Hốc mắt Chu Dao thoáng cái hoen đỏ, cô

cắn răng, nghe lời Khương Bằng không dám quay đầu lại, giọng run run:
"Đại ca Khương, bọn chúng có súng".

"Tôi biết." Lòng bàn tay Khương Bằng rịn mồ hôi.

Sắc mặt Chu Dao trắng bệch, đôi môi vẫn còn run, kéo khăn che kín

mít.

"Tiên sinh, phu nhân cần phục vụ gì không?" Nhân viên phục vụ thấy

hai người mãi vẫn chưa ngồi xuống, đon đả bước đến hỏi thăm.

Chu Dao không có lòng dạ nào cả, cuống quýt quay mặt đi. Khương

Bằng ôm chặt lưng cô, mỉm cười ngại ngùng với nhân viên: "Xin lỗi, tôi và
bà xã vừa cãi nhau, làm cô ấy giận thôi”.

"Vâng. Phu nhân vui vẻ lên nhé!" Nhân viên lễ phép cười nói. "Hi

vọng hai vị vừa lòng, chơi vui vẻ ạ!".

Chu Dao thẳng lưng, gật đầu. Nhân viên phục vụ rời đi.

Đúng vậy, người ở đây vô cùng vui vẻ. Bên này dân cờ bạc tung

phỉnh, bên kia phụ nữ cười nói không ngớt. Trong sòng bạc, nơi đâu cũng
ồn ã.

Khương Bằng nắm chặt tay Chu Dao, đi về phía cửa: "Cô em, chúng

ta ra ngoài trước nhé!".

"Chờ một chút đi! Đừng bỏ ông chủ Lạc ở đây một mình." Hốc mắt

Chu Dao ươn ướt, rưng rưng nước mắt nhìn quanh. "Mau nghĩ cách cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.