VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 521

Hạ Minh Chân được dìu đến ngồi trên sô pha, tay chống trán, không

nói một lời.

Tưởng Hàn: "Dì có muốn về phòng nghỉ ngơi không?".

"Không cần." Hạ Minh Chân nói. "Bảy rưỡi bay rồi, chẳng mấy chốc

nữa là xuất phát".

Chu Dao ngồi bật dậy, dẩu môi: "Cho dù mẹ có trói con đến sân bay

thì con cũng sẽ không lên máy bay đâu!".

Hạ Minh Chân không buồn nhìn cô, vài giây sau, bà thản nhiên nói

với Tưởng Hàn: "Tưởng Hàn, cháu nói với Chu Dao giúp dì: Nếu nó chưa
biết lỗi và cam đoan không qua lại với gã đàn ông kia nữa thì dì sẽ không
nói với nó một câu nào".

Tưởng Hàn đành khuyên: "Chu Dao, đừng để mẹ cậu bực mình nữa".

"Mẹ đừng có gượng ép tình cảm! Con sẽ không chia tay với anh ấy

đâu!" Chu Dao tức không chịu nổi, nhưng trong giây phút nhìn thấy chiếc
xe lăn kia, cô lại không đành lòng. Bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn khiến cô
buồn bã khó tả. Cô chợt buông mình xuống giường, vùi đầu vào chăn.

Một chốc sau, Chu Dao vén chăn lên: "Ông chủ Lạc đã điều tra ra rồi,

trợ lý Nguyễn là gián điệp. Bây giờ, mẹ cũng đâu có liên lạc được với ông
ta. Ông chủ ểLạc thật sự là người tốt, tại sao mẹ không thế thử hiểu cho anh
ấy chứ?".

Không ai đáp lại cô. So với việc bị con gái chống đối, vụ trợ lý phản

bội không thấm vào đâu cả.

Trong phòng có vài người nhưng lại yên lặng không một tiếng động.

Chu Dao cụp mắt nhìn sườn mặt nghiêm túc và lạnh lẽo của mẹ, cảm giác
khó chịu lại trào dâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.