VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 554

thôn trại dần tới gần, cô quýnh đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng, cắn răng
kéo cánh tay Lạc Dịch đi được vài mét.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp. Cô vội

vàng trốn trông lùm cây thâm thấp, cúi rạp mình trên mặt đất, vắt Lạc Dịch
lên lưng, cõng anh chậm chạp bò về phía trước từng chút một.

Lạc Dịch đã mất đi ý thức, thân thể cứ trôi tuột xuống. Cô vắt tay áo

anh lên đằng trước, dùng răng cắn chặt bò tiếp. Cành cây viên đá cọ vào
ngón tay, cánh tay, phần bụng và đầu gối cô nhưng cô đã mất cảm giác đau
đớn từ lâu.

Đám người tìm kiếm càng lúc càng gần, cuối cùng đã đuổi đến nơi rồi.

Chu Dao lập tức nằm im, mồ hôi lạnh túa ra. Người dân rọi đèn pin khắp
nơi trong rừng, Chu Dao nằm bò xuống đất. Họ đã ở ngay lùm cây thấp bên
chân rồi! Cô nghiến răng cắn tay áo Lạc Dịch, không để lọt ra bất cứ tiếng
động nào.

"Đám kia đâu rồi?"

"Chạy rồi."

"Mau lục soát đi! Chị Yến nói phải bắt hết bọn xông vào trại, không

để cho một đứa nào chạy thoát, dù còn sống hay đã chết!"

"Vâng!"

"Mấy đứa đi ra cổng trại trông coi đi! Không cho phép bất kì kẻ nào

trốn thoát!"

“Vâng!”

Chân bọn chúng ở ngay bên cạnh Chu Dao, chỉ cách cô khoảng vài bụi

cây nho nhỏ. Máu của Lạc Dịch từ từ rỉ qua lớp quần áo, dính bết sau lưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.