VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 600

Yến Lâm và Sát Thủ cùng nằm dưới đất, máu me đầm đìa, đang hấp

hối. Mà Lạc Dịch thì... Toàn thân đều là máu, anh gục đầu, lẳng lặng đứng
bên cạnh tượng Phật lớn màu vàng, dòng máu chảy dọc theo sườn cằm anh
rơi xuống, mã tấu đâm vào cơ thể. Còn Đao Tam quay lưng về phía cửa
chính, bị mã tấu của Lạc Dịch đâm ghim lên tường.

Dường như Lạc Dịch biết nếu cứ tiếp tục liều mạng sẽ mất đi phần

thắng, chi bằng thừa dịp kẻ địch thả lỏng quay người rời đi, cho gã một
nhát cuối cùng. Anh đã chuẩn bị tinh thần lấy mạng đổi mạng.

Nhóm cảnh sát kinh ngạc, ào ào chạy đến. Đầu óc Lục Tự trống rỗng,

anh đờ đẫn bước vào, tầm nhìn như bị nhòa đi, tiếng nổ ầm ầm bên tai.

Khương Bằng và Đào Đào được đưa về. Anh ta tìm kiếm Chu Dao

khắp nơi, cuối cùng mọi người tìm được và nhấc cửa tầng hầm lên. Ở phía
dưới, Chu Dao bị bịt mắt, bình thản vòng tay ôm lấy thần mình ngồi im tại
chỗ, ánh sáng loang lổ, tro bụi rơi xuống đầu cô, máu tươi nhỏ trên mi tâm
cô.

Bên cạnh cô, chiếc túi màu đen rơi xuống, bên trong là một pho tượng

Phật tháp ngọc bích đang tỏa ánh sáng dìu dịu. Nước mắt Lục Tự bỗng rơi
xuống, anh ta run rẩy cởi miếng vải đen trùm trên đầu cô ra.

Chu Dao lẳng lặng nhìn anh ta, không buồn cũng không vui.

Lục Tự biết, cô đã nghe thấy hết cảnh thảm thiết diễn ra trên đầu.

Anh không kìm nổi nước mắt, đứng dậy kéo Chu Dao: "Đi thôi".

Chu Dao khẽ đẩy tay anh ta, vẫn ôm lấy cơ thể.

"Chu Dao, an toàn rồi. Tôi đưa cô về nhà."

Chu Dao lắc đầu, ôm lấy thân mình không chịu nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.