VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 615

Mà từ đầu đến cuối, Lạc Dịch vẫn thong thả đi sau lưng cô, nhìn cô

vui vẻ chạy ra xa rồi lại quyến luyến chạy về. Tâm trạng anh giờ phút này
thanh tịnh và bình lặng hệt bầu trời cao nguyên xanh thẳm của mùa đông.

Trời rất lạnh, du khách trong núi ít hơn, nhưng tín đồ sùng đạo thì

không thiếu.

Đàn ông, phụ nữ và trẻ con dân tộc Tạng vẫn thành kính leo núi hành

hương. Người Tạng lắc bánh xe cầu nguyện(*) cầm tay nho nhỏ, rì rầm lẩm
bẩm bước qua. Những đứa trẻ cười giòn tan chạy vun vút trên đường núi,
như tùng cơn gió trong lành thổi tới.

(*) Bánh xe cầu nguyện hay còn gọi lả Bánh xe kinh luân là một loại

pháp khí đuợc tín đồ Phật giáo sử dụng trong tụng niệm, có hình trụ tròn,
có thể quay quanh một trục ở chính giữa. Trong hình trụ này dán các tấm
giấy chép kinh văn. Người cầu nguyện vừa xoay bánh xe vừa tụng niệm
cầu thần chú nhằm ca tụng chư Phật. Bánh xe cần phải xoay theo chiều
đồng hồ, xoay được một vòng tượng trưng cho đọc một lượt thần chú. 

Thỉnh thoảng đi qua mấy đồng cỏ, cây cối nơi xa đã xơ xác từ lâu

nhưng sân cỏ vẫn một màu vàng úa, tầm nhìn thoáng đãng, trời xanh và lá
vàng hòa vào với nhau. Trên đồng cỏ chăng rào chắn thành một vòng tròn
cực lớn, trong vòng dựng cột trắng, từ đỉnh cột đến rào chắn treo vô số cờ
nguyện lungta đủ mọi màu sắc phấp phới trong gió.

Cách đó không xa, trên sườn núi có hai con ngựa đang ăn cỏ. Đất trời

này đẹp đến nỗi làm cho tâm hồn con người trở nên thanh khiết.

Chu Dao bước vào trong vòng tròn, ngẩng đầu nhìn, bầu trời xanh

thẳm như rửa qua nước bị những lá cờ nguyện lungta sặc sỡ tung bay phần
phật cắt thành từng khoảnh.

Lạc Dịch chợt nói với Chu Dao: "Hình như anh chưa nói với em lý do

anh mở khách sạn tại Á Đinh".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.