VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 618

Lạc Dịch ngẩng đầu ngắm bầu trời. Bầu trời Á Đinh vẫn cao vời vợi,

vẫn trong xanh như lúc gia đình bốn người nhà anh đến đây nhiều năm về
trước, giống như trăm triệu năm trước khi mảnh đất dưới chân vẫn là biển
rộng thăm thẳm.

Những năm tháng ấy đã trôi qua, ba đã mất, mẹ ra đi, và em trai cũng

rời bỏ, chỉ còn lại mình anh.

May thay, cô đã đến.

Lạc Dịch cúi đầu, quay người đi về phía trước, bàn tay chìa ra phía

sau. Mắt Chu Dao sáng lên, lập tức đuổi theo, nắm chặt lấy bàn tay anh.

Cột trắng dựng giữa trung tâm những lá cờ nguyện, hướng thẳng lên

bầu trời xanh.

La Dự, LAND mà em bảo vệ sẽ mở rộng từng ngày. Cô gái mà em yêu

mến, cả đời sẽ không phải lo âu. Hãy an nghỉ em nhé!

Đêm giao thừa, khách trọ tuy không nhiều nhưng đều tụ tập ở khu sinh

hoạt chung chờ thời khắc bước sang năm mới, khung cảnh sôi nổi náo
nhiệt. Hội A Mẫn bận rộn bên trong quầy bar, Lạc Dịch cũng qua đó giúp
họ.

Còn Chu Dao thì sao? Đã không giúp được việc gì mà lại chuyên môn

quấy rầy, thỉnh thoảng lại chạy đến kêu.

"Ông chủ Lạc, em muốn ăn đậu phông, anh cho em một nắm đi!”

"Ông chủ Lạc, khóa áo em hỏng rồi, anh sửa giúp em đi nào."

"Ông chủ Lạc, giày em ướt rồi, anh sấy giúp em đi."

"Ông chủ Lạc, quần áo em phơi rơi xuống cửa sổ phòng người ta rồi,

anh nhặt giúp em nhé!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.