VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 154

Chương 5

Harrison thức giấc khi bình minh ló dạng. Anh đã không ngủ ngon chút nào.
Anh tỉnh dậy trong đêm khi Cole trườn vào trong khu nhà tranh và lục soát
đồ của anh. Và sau khi anh ta rời đi, anh không thể ngủ lại. Anh đã định hỏi
Cole xem anh ta đang tìm kiếm điều gì, những sau khi nghĩ kỹ, anh quyết
định giả vờ đang ngủ.

Anh không lo Cole sẽ tìm ra điều gì đáng kể. Harrison không đem theo bất
kỳ hồ sơ hay giấy tờ quan trọng nào cùng với anh. Tất cả những thông tin
anh thu thập được, cùng với báo cáo anh nhận được từ người luật sư ở St.
Louis, anh đã gởi trở lại London rồi. Anh vẫn cảm thấy cáu điên, và dựa vào
tâm trạng của anh vào lúc muộn trong ngày, anh có thể có hoặc có thể không
quyết định để tâm đến sự xâm phạm này.

Tâm trạng của anh không được cải thiện. Sau khi rửa ráy và mặc quần áo,
anh đến khu chuồng trại để chăm sóc MacHugh. Anh trải qua ít nhất hai
mươi phút lãng phí để cố dỗ ngọt con vật ngoan cố rời khỏi ngăn chuồng.
Anh muốn đưa con ngựa trở lại bãi quây. MacHugh muốn ở lại nơi nó đang
ở. Nó đánh văng cái yên ra khỏi tay của Harrison, và khi Harrison nhặt nó
lên và bắt đầu tiến đến con ngựa giống lần nữa, MacHugh cố đạp anh. Con
quái thú vô ơn gây đủ tiếng ồn để đánh thức cả nhà. Harrison cuối cùng
cũng mất kiên nhẫn. Anh nguyền rủa con thú trong vài phút, bằng vài loại
ngôn ngữ, và cho dù điều đó không làm cho MacHugh dịu xuống hoặc cư xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.