VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 165

hơn tất thảy. Trong trái tim.

Cô nghiêng gần hơn và hôn lên trán anh. Cô không thể tin mình đã táo bạo
như thế. Thường khi cô rất dè dặt. đôi khi thậm chí còn bẽn lẽn với đàn ông,
ngoại trừ tối nay… với Harrison. Cô buột ra một tiếng thở dài nhẹ và hôn
lên cạnh gò má anh. Rồi cô thẳng người dậy và bắt đầu xoa bóp vai anh lần
nữa. Cô không muốn ngừng chạm vào anh. Có điều gì với cô thế nhỉ? Cô có
thể cảm thấy bản thân có phản ứng thể chất với Harrison, nhưng vì thiếu
kinh nghiệm, cô không có ý tưởng mong manh nào để biết cô nên làm gì với
điều đó.

Dừng lại, cô nghĩ. Dù vậy, cô không thể dừng lại được, bởi vì cô thích cảm
giác về làn da anh bên dưới những ngón tay cô. Anh ấm áp và săn chắc. Dạ
dày cô rộn ràng và run rẩy giống như được lấp đầy bởi những cánh bướm.

Và khi cô nghĩ về việc hôn anh lần nữa…

“Em đang làm gì ở đây với một người đàn ông nửa trần trụi thế hả? Em
không có chút ý thức nào sao, Mary Rose?”

Cole thực hiện lời chỉ trích ở cửa trước và đi đến cạnh giường. “Giữ giọng
anh nhỏ thôi nào,” Cô thì thào. “Anh ấy đang ngủ. Em để cửa mở để sẽ là
đúng mực cho việc em ở đây. Bên cạnh đó, anh ấy có thể ở trần, nhưng anh
ấy cũng vô hại mà. Em sẽ không lợi dụng anh ấy đâu, em hứa.”

Cô nghĩ thật không hay khi đề cập đến việc cô đã lợi dụng anh rồi. Anh trai
cô sẽ không hiểu sự hiếu kỳ của cô đâu. Làm sao anh ấy có thể khi cô còn
không thể hiểu được mình cơ chứ?

“Đừng nói như thế. Điều đó không giống quý cô chút nào. Anh không bao
giờ nghĩ em lợi dụng cậu ta. Em sẽ chẳng biết làm thế nào đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.