VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 164

“Được rồi.” Cô hứa. “Nhắm mắt anh lại và cố nghỉ ngơi đi nào.”

Năm phút sau đó, anh nghĩ anh đã chết. Đôi bàn tay cô thật kỳ diệu trên da
anh. Những bó cơ của anh dịu đi, nhưng anh đã không bị khuấy động chút
nào trước sự gần gũi hoặc sự động chạm của cô, và trong tâm trí anh, điều
đó chỉ mang ý nghĩa duy nhất là anh thật sự đã chết.

SeseNau’ Blog

Anh rên rỉ khoan khoái nên cô tiếp tục việc xoa bóp. Cô nghĩ anh đã rơi vào
giấc ngủ. Gương mặt anh ngoảnh về phía cửa, trông có vẻ thanh bình, và
đẹp trai kiểu xù xì đối với cô. Mái tóc anh rơi xuống phủ qua vầng trán. Có
sự tăng trưởng râu của một ngày, thực sự chỉ là một bóng mờ, và cô đột ngột
bị lấp đầy sự hiếu kỳ muốn biết nó có cảm giác như thế nào. Cô cảm thấy đủ
an toàn bởi vì anh đã ngủ say và sẽ không biết trò trơ tráo mà cô sắp làm. Cô
chạm vào trán anh trước, sau đó liều lĩnh hơn một chút. Cô nhận ra vết thâm
tím trên cạnh thái dương và chầm chậm xoa nó bằng đỉnh ngón tay cô. Làn
da anh trơn láng và ấm áp dưới cái chạm của cô.

Cô trở nên táo bạo hơn và lần theo đường nét của sống mũi hoàn hảo và
xương gò má. Cô di chuyển ngón tay xuống bên cạnh của gương mặt và
xuống cổ anh. Những gốc râu mới nhú cù vào cô. Cô muốn chạm vào miệng
anh, muốn nhượng bộ thôi thúc của cô gần như ngay lập tức, và chầm chậm
khám phá chỉ bằng sự lướt nhẹ của những đầu ngón tay.

Không có bất kỳ điều gì về người đàn ông này mà cô không thích, cô nhận
ra. Anh thật sự đẹp đối với cô, từ vẻ ngoài cũng như nội tâm, nơi quan trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.