VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 214

Travis, Cole và Harrison đều đã yên vị quanh bàn bếp và đang ăn phần bánh
ga tô nhân việt quất mà bà Morrison vừa mới lấy khỏi lò nướng. Dooley
tham gia cùng với họ. Từ nơi Mary Rose đang ngồi, cô có thể nhìn thấy
Harrison rõ ràng. Và Catherine nữa, dĩ nhiên. Cô ta đang lượn lờ quanh anh.
Khi cô ta mời anh một ít món tráng miệng, cô ta đặt bàn tay trên cánh tay
anh và chồm bản thân qua vai anh đến cái tô phía trước. Cô ta mất một
khoảng thời gian bất tận để vươn thẳng dậy. Harrison dường như không để
ý.

Việc phải quan sát Catherine ve vãn và không thể làm được bất kỳ điều gì là
một sự trừng phạt đối với cô. Travis không có ý định bị bỏ qua. Anh ấy ganh
đua giành sự chú ý của Catherine, buông ra lần lượt những lời bình luận
hoàn toàn ngốc nghếch. Catherine làm dáng giống như một con mèo.

“Cách cậu nổi điên thật là tuyệt cú mèo, Harrison,” Dooley tán dương. “Tôi
đã nghĩ cậu mất trí khi đấu với tất cả bọn họ, và tôi dám cá là cậu thậm chí
không cảm thấy những cú đấm trời giáng mà cậu đã làm.”

Harrison lắc đầu. “Không, tôi không mất trí. Tôi biết chính xác mình đang
làm gì.”

Dooley không ngừng nói về sự kích động trong thị trấn. “Ai mà nghĩ được
điều đó là có thể chứ,” ông nhận xét. “Một luật sư cảnh vẻ như cậu mà lại có
thể chiến đấu cừ như thế.”

Cole trở nên hoàn toàn bất động. “Cậu ta là một luật sư sao?”

“Chắc chắn.” Dooley nói.

Cole chầm chậm đặt chiếc muỗng của anh xuống và quay nhìn Harrison. Rồi
anh ta tung cú đấm vào cạnh hàm anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.