VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 218

điểm của Cole kém tử tế hơn. Anh ta cho rằng Catherine đang hành động
giống như một cô gái già tuyệt vọng trong việc săn chồng.

Travis nghĩ cô ta là thứ bé nhỏ ngọt ngào nhất trong Blue Belle.

Catherine không ngừng ve vãn, nhưng Mary Rose không còn lắng nghe. Cô
không còn bụng dạ nào để ngồi trong phòng khách lâu hơn nữa. Cô muốn về
nhà và có được đôi chút an ủi và sự chăm sóc. Nếu những vết cắt trên trán
và trên góc miệng cô không tự ngừng chảy máu, cô đoán là giờ đây cô đã
chết với tất cả sự quan tâm mà cô đang có được. Chắc chắn không ai thậm
chí nhận ra là cô đã chết, ít ra là không cho đến khi họ ăn hết bánh ga tô. Cô
biết là cô đang cảm thấy thương tiếc cho chính mình. Điều đó cũng ổn thôi.
Cô thậm chí đã quyết định đầm mình trong sự tự thương xót trong phần còn
lại của ngày.

Việc ngồi trong ghế đã làm cô cứng đờ. Cô đứng lên và gần như mất thăng
bằng. Cô lảo đảo về phía trước, vươn thẳng người, rồi quay nhìn vào trong
bếp xem liệu có ai nhận ra không. Chẳng ai hay biết. Cô không ngạc nhiên,
dĩ nhiên, vì ai cũng đang bận ngấu nghiến món bánh ga tô của mình mà.

Cô đi ra bên ngoài và thấy những con ngựa bị cột vào hàng rào. Douglas
đang cưỡi ngựa đến ngay khi cô bước khỏi hiên trước.

“Em đáng nhìn thật đấy, Mary Rose.”

“Có gì ngạc nhiên đâu chứ? Em đã bị tấn công mà, Douglas. Khi em nghĩ về
tất cả…”

Anh ngừng cô lại trước khi cô có thể thật sự dông dài về cái danh sách phát
ốm của mình. “Nào, nào, không phàn nàn nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.