VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 234

và đi trở vào trong nhà rồi. Cậu ấy không muốn bị ăn đạn. Cô ta đã đe doạ sẽ
bắn cậu ấy nếu cậu ấy dám đến gần cánh cửa lần nữa. Anh trai cô đã mời tôi
một cái ghế dễ chịu và một cốc nước mát. Dù vậy tôi đã không dám nhận lời
mời của cậu ấy. Tôi không dám rời đi bỏ lại cô ta ở ngoài đây một mình.
Chưa kể đến những gì cô ta sẽ làm với chiếc xe của tôi nếu tôi quay lưng đi.
Tôi đã cố nói chuyện mềm mỏng với cô ta, Miss Mary. Không thứ gì hiệu
quả hết. Cô ta yêu cầu một sự tiếp đón long trọng, và nói sẽ không ra ngoài
cho đến khi có được những gì cô ta muốn. Cô ta đã cố thủ bên trong xe suốt
hai giờ rồi. Cô ta thật lạ lùng quá, Miss Mary.”

“Ông đang có ai ở trong xe thế?” Douglas hỏi. Anh đã cố nhìn qua cửa sổ,
nhưng màn che sẫm màu đã khoá tầm nhìn của anh.

“Miss Border.” Ông lão rùng mình khi thì thầm cái tên ấy.

“Eleanor?” Mary Rose sửng sốt. Cô không tin nổi những gì Clive vừa nói
với cô. Chúa trên thiên đường, Eleanor đang làm gì trong sân nhà cô nhỉ?

Douglas đảo quanh để nhìn chằm chằm vào em gái. “The Eleanor á?”

Clive túm lấy cánh tay cô trước khi cô có thể trả lời anh trai.

“Cô phải đưa cô ta đi khỏi tôi. Tôi thề là sẽ làm bất cứ điều gì cô yêu cầu.
Tôi thậm chí sẽ nài xin nếu cô muốn tôi làm.”

Cole là người duy nhất thấy thú vị trước sự việc. Đôi mắt anh lấp lánh vui
thích. “Ông đang nài xin rồi đấy thôi,” anh nói. Rồi bắt đầu bật cười. Người
bạn cùng phòng trứ danh mà họ đã nghe đủ mọi câu chuyện kể ác liệt, người
phụ nữ đã khiến Mary Rose khốn khổ trong nhiều năm, bây giờ đã tìm đến
để đòi lại sự tôn trọng của mình.

“Cô ấy đang làm gì ở đây thế?” Travis hỏi. Anh đã hồi phục lại và giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.