VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 236

“Clive, mang cô ấy về lại Blue Belle đi,” Douglas gợi ý. “Cô ấy có thể ở lại
một trong những căn phòng phía trên quán rượu.”

“Hãy hợp lý chút đi mà, vì ơn Chúa. Chỉ những kẻ say mới ở lại bên trên
quán rượu. Eleanor là một quý cô tính tế và tao nhã.”

“Tôi không nghĩ các vị hiểu được chút nào về vấn đề của tôi ở đây.” Clive
khóc thét. “Tôi phải tống khứ được cô ta nếu tôi muốn đến ngã tư ga Morton
trước khi đêm xuống. Người ta đang đợi tôi.”

“Vâng, dĩ nhiên.” Mary Rose đấu dịu. “Chúng tôi sẽ giúp ông.”

Clive không lắng nghe. Ông đang lắc lư và không định ngừng lại. Ông đã
tích tụ sự tuyệt vọng của mình trong suốt hai giờ dài đăng đẳng. Đã đến lúc
chúng tuôn trào.

“Nếu dân chúng quanh đây phát hiện ra tôi đã phá vỡ nguyên tắc của chính
mình và đã đưa cô ta đến ngay chính cửa nhà các vị, tôi sẽ không còn có thể
giữ đầu mình ngẩng cao được nữa.” Ông quay nhìn các người anh trai. “Tôi
đang nói với các vị đấy, những người đàn ông, cô ta rất khác thường. Tôi
không dám chống đối lại cô ta đâu. Cô ta đã làm lủng một lỗ trên cái nón
đẹp nhất của tôi rồi. Tạ ơn Chúa là nó không nằm trên đầu tôi vào lúc đó. Cô
ta đã bảo tôi là cô ta sẽ hạ gục tôi như một con chó nếu tôi cư xử không phải
phép. Tôi không biết cô ta có tinh tế hay không, Miss Mary. Tôi chỉ biết là
cô nên làm gì đó nhanh nhanh lên. Tôi muốn rời khỏi đây.”

“Tôi sẽ đón cô ấy ra chỉ trong một phút,” Cô hứa hẹn. “Douglas, làm ơn hãy
buông em ra. Chúng ta phải hiếu khách chứ. Chúng ta đã thô lỗ khi bắt cô ấy
chờ đợi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.