VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 235

“Em đã mời cô ấy à?” Douglas hỏi.

“Phần nào,” cô rào đón.

“Thứ quái ấy có nghĩa là gì?” Douglas hỏi. Anh dậm mạnh chân khi đứng
trước em gái. “Sao?”

“Em có mời cô ấy nhưng chỉ vì em chắc chắn là cô ấy sẽ không bao giờ
nhận lời mời của em. Cô ấy không thích vùng biên giới. Cô ấy nghĩ ở đó
man rợ và thiếu văn minh. Douglas, ngừng trừng mắt với em đi. Cái gì đã
làm thì đã làm rồi.”

“Người phụ nữ đó có từng đến phía tây St, Louis bao giờ chưa?” Travis hỏi.

“Chưa, những cô ấy vẫn không thích nó.” Mary Rose giải thích.

“Anh muốn em nói với anh rằng cô ấy không phải là cùng cái cô Eleanor mà
chúng ta đã nói đến trong suốt những năm qua,” Douglas yêu cầu. Anh khoá
cánh tay còn lại của cô và không định buông cô ra cho đến khi cô trao cho
anh điều anh muốn.

“Anh biết rất rõ cô ấy là cùng cô Eleanor đó mà,” Em gái anh thì thầm. Cô
cố thoát khỏi tay anh để cô có thể đi và đón vị khách của gia đình cô.

“Anh có thể vặn cổ em vì đã mời cô ta đấy, Mary Rose.” Travis lầm bầm.

“Các anh đang hành động giống như một đứa trẻ ấy,” cô nói. “Và hạ thấp
giọng của các anh xuống. Em không muốn cô ấy nghe được chúng ta đang
nói chuyện về cô ấy đâu. Cô ấy có những cảm xúc rất mong manh.”

Cole buột ra một tràng cười lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.