VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 257

SeseNau’ Blog

Adam mở khung cửa lưới. Eleanor đang ngồi ở một trong những chiếc ghế
mây nói chuyện với Harrison. Vị khách gia đình kia của họ không ngồi. Cậu
ta đang dựa người vào trụ cột, cánh tay khoanh trước ngực, trông có vẻ vừa
cáu tiết vừa chán chường.

Adam đợi cho đến khi Eleanor phàn nàn xong với Harrison về sức nóng.

“Miss Border, cô sẽ vào trong thư viện với tôi chứ? Tôi muốn nói chuyện
với cô.” Ông nhướng một bên chân mày trước phản ứng của cô với yêu cầu
đó. Ông không nâng cao giọng, nhưng cô ta hành động như thể ông vừa quát
tháo cô. Cô bật đứng dậy rất nhanh, lật đổ chiếc ghế của mình trong tiến
trình ấy.

Harrison vươn tay và dựng chiếc ghế lên lại. Eleanor bắt đầu tiến về hướng
Adam, rồi đột ngột ngừng lại. Cô ta siết chặt hai bàn tay lại với nhau. “Tôi
không thể vào trong nhà, Mr. Clayborne.”

“Cô không thể ư? Tại sao không?” Adam hỏi.

“Mary Rose đã bảo là tôi không thể vào nhà cho đến khi tôi tạ lỗi với ông.
Tôi rất tiếc, thật sự rất tiếc, nếu như ông đã cảm thấy bị xúc phạm. Tôi đã
không tin người đánh xe kinh khủng đó. Tôi đã nghĩ là ông ta nói dối tôi để
ông ta có thể đuổi tôi đi. Tôi chắc chắn không mong muốn trao cho ông cảm
tưởng rằng bởi vì ông là… ông biết đấy, chà, rằng tôi không thể… bởi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.