VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 273

“Chà, chúng ta không biết, giờ thì sao?” Douglas nói. “Chúa lòng lành, tôi
đủ điên để đấm cậu ta.”

“Em đã làm rồi,” Cole khoe khoang.

“Phải, anh ấy đã làm.” Mary Rose nói. Cái cau mày của cô như thiêu đốt.
“Ngay trong bếp nhà Morrison. Các em trai anh đã cư xử quanh bàn ăn tuyệt
vời luôn, Adam. Anh không đồng ý sao, Harrison?”

Mọi người tại bàn đều quay nhìn để xem anh sẽ theo phe nào. Harrison
quyết định hoàn toàn thành thật với câu trả lời của anh. “Có lẽ.” anh công
nhận. “Tuy nhiên, anh phải thú nhận là đã định đánh trả, nhưng rồi anh nhận
ra là em đang nhìn.”

“Anh biết là em đang nhìn ư?” Cô hỏi.

Anh gật đầu. Cái cau mày của cô hằn sâu thêm. “Tuy vậy anh vẫn để
Catherine đeo bám anh à?”

“Cô ấy đâu có đeo bám anh, đúng không, Cole?”

Vì người khách của họ vừa bảo vệ cho anh một phút trước, Cole cảm thấy
phải làm điều tương tự. “Không, cô ấy không. Cô ấy chỉ đang lịch sự thôi,
đúng không, Travis?”

“Có lẽ hơi quá lịch sự một chút với ý thích của em,” Travis nói. “Nhưng cô
ấy cũng thật sự lịch sự với em, vì thế em đoán điều đó ổn.”

“Nói cách khác, cô ta đeo bám tất cả các anh,” Mary Rose gầm gừ.

Harrison tình cờ nhìn vào Adam. Anh ngạc nhiên nhận ra ông đang mỉm
cười. Phản ứng của Mary Rose với Catherine rõ ràng làm ông thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.