VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 275

chúng. Anh cũng to miệng và lo lắng y như Cole mỗi lần anh cố để người
khác nghe anh nói.

Anh đang có cơ hội cho cuộc đời anh. Những bữa tối ở quê nhà luôn trang
nghiêm. Và chán ngắt. Không ai từng nói lớn hơn một lời thì thầm, và không
ai cắt ngang lời người khác để được chú ý. Chỉ những vấn đề không quan
trọng mới được thảo luận, và cho đến lúc này Harrison đã không nhận ra
cuộc đời anh thật buồn tẻ đến kinh hoàng thế nào, và cực kỳ kềm chế ra sao.

“Adam, anh sẽ vui lòng lắng nghe em nói chứ?” Mary yêu cầu gần như hét
lên. Cô gõ rầm rầm bàn tay xuống bàn để có được sự chú ý của ông. “Em
muốn các anh nhận thức rõ ràng rằng em đã là một phụ nữ hoàn toàn trưởng
thành và có thể tự chăm sóc bản thân. Các anh không nhận thấy rằng cuộc
thảo luận này đã làm tổn thương em thế nào sao?”

Cô không thích câu trả lời của ông. “Em có thể được miễn thứ vào lúc này,
em gái. Tại sao em không đi vào trong phòng khách và rèn luyện âm nhạc
của em đi? Anh đã không nghe thấy em chơi nhạc trong một thời gian dài.”

Cô muốn phản đối. Vẻ mặt của anh trai khiến cô đổi ý.

Mọi người đều đứng lên khi cô rời khỏi phòng ăn. Họ đang đi theo sự dẫn
dắt của Harrison. Ngay khi em gái họ khuất khỏi tầm nhìn, họ ngồi xuống và
bắt đầu la hét lại.

Harrison không tiếp tục tranh giành sự chú ý của Adam nữa. Anh dựa lưng
vào ghế và quan sát các anh em trai chiến đấu với nhau.

Cole đã bình tĩnh đủ để nói tiếng Pháp trở lại. Bây giờ anh ta đang nguyền
rủa bằng ngôn ngữ này. Có vẻ như anh ta biết mọi lời báng bổ đầy màu sắc
trong từ vựng tiếng Pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.