VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 29

CHƯƠNG 1

Thung lũng Montana, 1879

Đứa trẻ cuối cùng đã trở về nhà. Cole đứng bên cạnh chiếc xe thồ của anh
đợi chiếc xe khách vòng qua khúc quanh cuối cùng của con đường. Anh đã
quá kích động nên chỉ vừa vặn có thể đứng yên. Đám mây bụi bốc lên đến
ngọn đồi cho thấy cô đang đến gần. Anh không thể đợi để được trông thấy
cô. Anh tự hỏi liệu cô có thay đổi nhiều trong những tháng vừa qua hay
không, rồi bật cười thành tiếng cho ý tưởng ngốc nghếch ấy. Mary Rose đã
lớn khôn hoàn toàn khi cô rời đi cho năm học vừa rồi. Sẽ chẳng có gì khác
biệt ngoại trừ có thêm một ít tàn nhang trên sống mũi, hoặc một chút dài hơn
cho mái tóc, anh không thể hình dung ra bất kỳ thay đổi đáng kể nào.

Chúa ơi, anh nhớ cô. Tất cả bọn họ đều nhớ. Cuộc sống trên nông trại giữ họ
làm việc từ sáng tinh mơ cho đến tối mịt, và chỉ trong bữa ăn tối, khi tất cả
bọn đều ê ẩm, có cô lăng xăng xung quanh cố chỉ huy họ ăn thứ gì đó mới
mẻ và khác biệt mà cô đã chuẩn bị cho họ. Cô là một đầu bếp cừ khi cô
không lang thang khỏi sự quen thuộc, nhưng không ai trong bọn họ có thể
chịu đựng những món sốt Pháp kỳ lạ mà cô thích đổ lên mọi thứ.

Chiếc xe khách đã trễ hơn một giờ, điều đó có nghĩa là Clive Harington già
cáu kỉnh đã đánh xe. Lão hẳn sẽ lan man tất cả những chuyện ngồi lê đôi
mách với cô trước khi họ khởi hành. Clive sẽ đòi hỏi toàn bộ sự chú ý của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.