VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 31

rằng anh đã trở nên mềm yếu. Cole thích có mọi người trong thị trấn sợ anh.
Tuy vậy, tiếng cười của em gái anh rất dễ lây nhiễm và Cole không thể kiểm
soát phản ứng của mình. Thoạt đầu anh mỉm cười, rồi bùng lên thành tiếng
cười. Mặc xác thể diện chết tiệt.

Mary Rose không thay đổi chút nào. Cô vẫn gây ấn tượng và tự do y như
vẫn luôn như thế, và, Chúa giúp anh, cô vẫn là cái chết cho tất cả các anh
trai, những người mãi mãi lo lắng về cách cô luôn mang trái tim đặt trên ống
tay áo của mình.

Cô quăng bản thân vào vòng tay anh. Với một tạo vật nhỏ bé như thế, cô có
cú túm của một con gấu. Cole ôm chặt cô, hôn lên đỉnh đầu cô, và rồi gợi ý
cô nên ngưng cười giống như một mụ điên đi.

Cô không cảm thấy bị xúc phạm. Cô kéo người ra xa, chống tay lên hông, và
tặng cho anh trai một sự kiểm tra từ đầu đến chân.

“Anh vẫn đẹp trai như trước đây, Cole. Anh có giết ai trong lúc em đi học
không vậy?”

“Dĩ nhiên là không,” Anh càu nhàu. Cánh tay khoanh lại trước ngực, anh
nghiêng người dựa vào chiếc xe thồ và cố cau mày với cô.

“Trông như thể anh đã cao thêm một hoặc hai inch nữa ấy. Tóc anh cũng có
vẻ vàng hơn. Anh có cái sẹo trên trán đó khi nào thế?”

Trước khi anh có thể trả lời câu hỏi, cô đã quay sang Harrington. “Clive, anh
trai tôi có bắn ai trong khi tôi đi vắng không?”

“Theo tôi nhớ là không, Miss Mary.” Lão trả lời.

“Có bất kỳ trận đấu dao nào không?” Cô hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.