VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 310

Anh thấy biết ơn khi họ đến cabin của Corrie bởi vì sẽ không còn thời gian
để anh chìm sâu thêm vào nỗi đau.

Mary Rose sẽ không để anh đến gần khu đất khai hoang. Thực tế, cô đã bắt
anh ở cách đó khoảng nửa dặm. Cô giải thích rằng cô không muốn Corrie bị
hoảng hốt, và cái nhìn đầu tiên vào anh có thể làm hoảng hốt bất cứ ai. Ngay
lập tức anh cảm thấy bị xúc phạm.

"Chính xác em nghĩ có gì không đúng về sự xuất hiện của anh?"

"Anh đã có một ngày tăng trưởng râu ria trên khuôn mặt và mái tóc của anh
có nhu cầu cắt tỉa rất lớn cho hai tuần nay."

"Thì sao?" anh hỏi gặng.

"Em sẽ phải nói thẳng thừng," cô nói. "Anh trông có vẻ đe dọa và ... xù xì,
em thấy anh hấp dẫn, nhưng bà ấy sẽ không."

Anh khịt mũi hoài nghi, rồi cười phá lên với âm thanh anh vừa làm. Chúa
giúp anh, anh đang bắt đầu hành động y như cô.

"Em xin lỗi nếu như em đã đã dẫm đạp lên những cảm xúc nhạy cảm của
anh," cô nói.

"Anh không có cảm xúc nhạy cảm."

"Vâng, tốt, ngay khi anh mở miệng và nói chuyện, mọi người đều biết anh
có văn hoá và tinh tế như thế nào."

"Người có văn hoá và tinh tế cũng có thể là kẻ giết người, Mary Rose. Em
khiến điều đó nghe như thể một nền giáo dục thì đảm bảo cho sự phong
nhã."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.