"Tôi không muốn bạn phiền muộn về Harrison," Mary Rose tiếp tục. "Tôi
chỉ nói với bạn về anh ấy bởi vì anh ấy đã đi cùng tôi lên sườn núi, anh ấy
được cho là bảo vệ tôi, đó là lý do tại sao tôi mang khẩu súng của tôi theo,
Corrie, tôi có thể giữ anh ấy đủ an toàn. Dù thế nào, anh ấy sẽ không làm
phiền bạn đâu, anh ấy tốt bụng và bản chất ngọt ngào, và giờ đây, sau lần
thăm viếng cuối cùng của chúng ta, bạn đã biết tôi đủ rõ để hiểu rằng tôi sẽ
không tiến cử anh ấy nếu anh ấy giỏi đánh lộn. Tôi đã nói với bạn về việc
Catherine Morrison ném bản thân cô ta vào anh ấy chưa nhỉ?"
Cô đoán rằng cô đã không nói với người phụ nữ và vướng vào một lời giải
thích dài, thổi phồng tất cả các tỷ lệ về những điều sai trái mà người phụ nữ
đã làm với cô trong những năm qua. Mary Rose đã lưu giữ rất nhiều phàn
nàn về Catherine và cô tiếp tục nói với Corrie về từng điều, xới tung mọi thứ
về thời thơ ấu của họ. Vì Corrie không thể hoặc không nói cô dừng lại, bà ta
đã biến giấc mơ của Mary Rose thành sự thực. Một thính giả bị mắc kẹt
không thể chạy trốn.
Harrison đã bắt đầu lo lắng rằng Corrie sẽ bắn Mary Rose vì người phụ nữ
này bị điên như mọi người đã nói, nhưng vào thời điểm cuộc nói chuyện một
chiều kết thúc, mối bận tâm của anh đã thay đổi. Bây giờ anh không thể hiểu
tại sao Corrie lại không bắn cô chỉ để cô im miệng.
Mary Rose liên tục xen kẽ lộn xộn những bình luận về Harrison. Cái tôi của
anh bị đánh bầm dập tả tơi, và nếu cô "chúc lành cho trái tim anh" chỉ thêm
một lần nữa, anh thề rằng anh sẽ phải bóp cổ cô.
Giọng của cô cuối cùng đã khàn đi. Cô hứa với bạn của cô rằng cô sẽ trở lại
ngay khi có thể cho một chuyến viếng thăm dài và quay người để rời đi. Rồi
cô chợt nhớ ra rằng cô đã không đề cập tới vị khách gia đình mới nhất của
mình và nhanh chóng dừng lại giữa chừng.