VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 323

Mary Rose đã hong khô các giường xếp ẩm ướt và sau đó làm thành những
giường ngủ. Cô đặt những tấm chăn cạnh nhau.

Anh muốn được ở phía đối diện của ngọn lửa, nhưng anh không phàn nàn vì
biết rằng cô chỉ đang làm điều hợp lý. Họ sẽ cần ở gần nhau để chia sẻ sự
ấm áp vào ban đêm.

Cô cởi giày, đưa chúng ra xa khỏi lửa, rồi rút khẩu súng mà anh chưa nhận
ra cho đến lúc này, nhét nó vào dây thắt lưng của chiếc váy, và đặt nó dưới
nếp gấp trong tấm trải làm nên chiếc giường của cô.

Harrison đi đến phía bên kia của ngọn lửa và đứng đó, cố gắng làm ấm
chính mình.

"Em có cắm trại bên ngoài nhiều không?" anh hỏi.

"Không."

"Em hành động y như em có."

Cô quỳ xuống và thêm một vài cành cây vào lửa "Em thích cái giường của
riêng em hơn, nhưng người ta phải làm gì những gì cần làm để giữ ấm ở
đây. Đúng không? "

"Em không câu nệ chút nào."

"Trời đất, em hy vọng là em không. Anh nghĩ rằng em sẽ như thế ư? "

Anh lắc đầu. Cô không hiểu thế giới mà anh đã sống, nơi những phụ nữ dịu
dàng tử tế sẽ ngất xỉu với những gợi ý nhỏ nhặt nhất của sự không đúng
mực. Vì vậy, sự mong manh là lối sống xã hội, danh tiếng có thể bị hủy hoại
bởi những lời thì thầm bất công. Nữ hoàng Victoria đã đặt ra các tiêu chuẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.