VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 46

“Em biết chúng là gì,” Cô đáp. “Nhưng chúng trông giống những bông hoa
hồng.”

“Không, chúng không giống.”

Họ lại đang tranh cãi vặt. Mary Rose thở dài mãn nguyện. Cô giữ sự chú ý
tập trung vào ngôi nhà. Chúa ơi, cô thật hạnh phúc được thấy lại trang trại
của cô lần nữa. Ngôi nhà ván không đường bệ lắm, cô nghĩ, những nó thật
xinh đẹp đối với cô. Hàng hiên, hay hè, như Adam vẫn gọi, chạy dọc theo
chiều dài ngôi nhà theo cả ba cạnh. Vào mùa hè, họ sẽ ngồi bên ngoài mỗi
buổi tối và lắng nghe tiếng nhạc của đêm.

Cô không nhìn thấy người anh lớn nhất của cô làm việc bên ngoài. “Em cá
là Adam đang làm việc với những cuốn sách của anh ấy.”

“Điều gì khiến em nghĩ như thế?”

“Hôm nay trời quá đẹp để giam mình bên trong nhà trừ phi có những quyển
sách để làm việc cùng,” Cô lý sự. “Em không thể đợi để gặp anh ấy. Nhanh
lên nào Cole.” Cô đã mong mỏi hội ngộ với các anh trai. Cô có quà cho mọi
người, bao gồm một hộp đầy sách mà Adam sẽ trân trọng, giấy vẽ và bút
mới cho Cole để dùng khi anh thiết kế một khu xây dựng phụ trội mới cho
nông trại, thuốc và những bàn chải cho Douglas để dùng cho những con
ngựa của anh ấy, và tập ghi chép mới cho Travis để ghi chép lịch sử gia đình
trong đó, vài quyển catalogue, hạt giống cho khu vườn của cô sẽ được trồng
phía sau nhà dưới sự giám sát của Adam, chocolate, và những chiếc áo
flannel may sẵn cho tất cả nhà.

Cuộc hội ngộ có mọi mảnh diệu kỳ y như cô đã biết nó sẽ. Cả gia đình đã
thức đêm để trò chuyện. Cole không kể với các anh em về vị luật sư đã
viếng thăm trường của Mary Rose cho đến sau khi cô đã lên giường. Anh
không muốn cô lo lắng. Tuy nhiên, anh đã lo lắng. Không ai trong bọn họ tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.