VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 622

đập mới thôi. Tuy nhiên, cậu nhất định phải làm cho Ngài phấn khởi lên. Tôi
phải nói, Ngài đã rất nhớ cậu."

"Ông ấy ở trên lầu chứ?"

"Vâng, mi'lord, trong thư viện."

"Ông ấy ở một mình à?"

"Vâng, và rất nóng lòng gặp lại cậu. Tại sao cậu không chạy lên đi?"

Harrison bắt đầu lên cầu thang, rồi dừng lại. "Murphy, ông ấy sẽ cần một ít
rượu brandy."

"Vậy tin tức cậu mang về là tin xấu sao?" người quản gia hỏi với vẻ cau
mày.

Harrison mỉm cười. "Hoàn toàn ngược lại. Dù vậy, ông ấy vẫn cần uống
rượu brandy. Có một chai trong thư viện chứ?"

"Vâng, mi’lord, nhưng tôi sẽ mang một chai khác cho an toàn. Hai người có
thể cùng nhau say sưa."

Harrison bật cười. Trong suốt những năm sống cùng Elliott, anh chưa bao
giờ thấy ông chuếch choáng dù chỉ một chút. Anh không thể hình dung ông
say rượu. Elliott đã được giáo dưỡng quá tốt để xem xét đến việc thực hiện
bất kỳ điều gì có thể làm mất đi sự kiểm soát hoặc nhân phẩm của
mình. Việc say rượu có thể cướp đi của ông cả hai.

Anh vội vã đi lên cầu thang, vòng qua góc và đi vào trong thư viện. Elliott
đang đứng trước lò sưởi. Ông nhận ra Harrison và ngay lập tức ôm anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.