Điều đó với cô nghe có phần khoác lác. Harrison sẽ không tranh cãi với vợ
mình. Nếu cô muốn anh tin rằng cô không sợ hãi, anh sẽ giả vờ tin cô.
"Các người họ hàng cũng sẽ ở đó sao? Chúa ơi, Harrison, căn nhà của ông
ấy thật đồ sộ. Có bao nhiêu phòng ngủ vậy?"
"Mười hai, anh nghĩ thế. Anh không chắc. Các người họ hàng dự kiến sẽ đến
muộn hôm nay."
"Bây giờ là mấy giờ?"
"Gần mười một giờ," Anh trả lời sau khi kiểm tra đồng hồ bỏ túi.
Chiếc xe ngựa vòng qua một khúc quanh và sau đó bắt đầu leo lên một lối
vào hình vòng tròn phía trước một ngôi nhà lớn màu trắng mà Mary Rose
nghĩ trông giống một cung điện. Có những bông hoa ở khắp nơi và những
bãi cỏ được chăm sóc kỹ lưỡng với những bụi cây được cắt tỉa thành những
hàng hoàn hảo.
Có hai tượng sư tử bằng đá cao sừng sững ở hai bên bậc thang dẫn tới cửa
trước. Các cầu thang bằng gạch đỏ. Cô nghĩ hẳn phải đáng giá một gia tài để
vận chuyển chúng đến Vương quốc Anh, rồi sau đó nhận ra rằng chúng có
thể đã được làm ở một nơi nào đó quanh thành phố. Tất cả mọi thứ đều được
vận chuyển bằng đường sắt và sau đó bằng xe thồ vào Blue Belle, nhưng
nhà của cha cô chỉ mất một chuyến đi ngắn từ một thành phố lớn. Thật hoàn
toàn khác biệt ở đây. Cô sẽ phải nhớ điều đó, cô nghĩ thầm.
Harrison giúp cô ra khỏi xe ngựa. Họ đi sóng đôi lên các bậc thang. Cửa
trước màu đen, với một tay nắm để gõ cửa dài, mạ vàng, ở trung tâm. Hai
chậu cây trồng màu trắng lớn nằm ở hai bên lối vào, và đầy những bông hoa
mùa xuân với màu sắc của cầu vồng. Những dây thường xuân xanh ngắt,
xum xuê, thả dọc xuống hai bên cạnh.