VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 658

Mary Rose di chuyển đến gần Harrison hơn khi anh vươn tay lên và gõ
cửa. Nó được mở ra chưa đầy 5 giây sau bởi một người đàn ông tầm thước
tên Russell. Ông ta cúi chào thật thấp và vội vã lùi lại để họ đi vào.

Phản ứng của ông ta khi nhìn thấy cô tương tự như phản ứng của người quản
gia mà cô đã gặp trong ngôi nhà của Harrison. Russell trông cũng giật mình
y như Edward.

"Vâng, Russell, vợ tôi trông rất giống Lady Agatha," Harrison nói trước khi
người hầu có thể tập hợp được trí thông minh của mình và đưa ra lời bình
luận.

Đôi mắt của người đàn ông già nua nhăn lại với nụ cười. "Tiểu thư khiến tôi
khá giật mình, mi'lord," ông thừa nhận với giọng thì thầm.

Mary Rose hầu như không chú ý nhiều đến cuộc trò chuyện. Cô đứng ở
trung tâm của tiền sảnh và tròn mắt kinh ngạc. Lối vào ấn tượng y như vẻ
bên ngoài của ngôi nhà. Sàn nhà được bao phủ bằng những viên đá cẩm
thạch vuông màu đen và trắng, và chỉ nội diện tích của khu vực này cũng đã
lớn bằng toàn bộ ngôi nhà của Mary Rose ở quê nhà. Có một cái cầu thang
uốn cong đồ sộ trước mặt cô. Treo thấp xuống từ trần nhà cao ít nhất ba tầng
là một ngọn chúc đài bằng pha lê tuyệt đẹp. Có hơn năm mươi ngọn nến
trong chiếc đèn chùm lấp lánh ấy, và Mary Rose không thể tưởng tượng nổi
ai đó có thể vươn đến tầm cao như thế để thắp sáng chúng.

"Lord Elliott đâu?" Harrison hỏi. "Hôm nay ngài ấy đã đi xuống cầu thang
chưa, hay đang làm việc trong thư viện?"

"Tôi không chắc ngài ấy đang ở đâu vào lúc này, mi'lord. Ngài đã không
mong đợi cậu cho đến cuối chiều nay. Cậu có muốn đi lên lầu và đợi trong
thư viện trong khi tôi tìm kiếm ngài ấy không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.