VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 660

Harrison mở cánh cửa và đi theo cô ra bên ngoài. "Cha của em yêu thích
hoa," anh nhận xét. "Ông ấy có lần đã nói với anh rằng mỗi khi có một câu
đố đặc biệt cần giải quyết, ông ấy đi ra ngoài và nhổ cỏ dại. Bằng cách nào
đó, ông ấy đã tìm ra cách thắng được nhiều vụ việc pháp lý trong khi đang
quỳ gối. Cha em được vây bọc quanh mình bằng những thứ xa hoa, nhưng
những điều đơn giản trong cuộc sống mới làm ông ấy hứng thú nhất."

Mary Rose gật đầu, nhưng không bình luận gì về lời giải thích của
Harrison. Anh hướng cô đến một cụm ghế có đệm màu vàng và đề nghị cô
ngồi xuống và thư giãn trong khi anh giúp Russell đi tìm cha cô.

"Chúng ta không nên mang hành lý lên lầu và tháo dỡ quần áo ra sao?
Những bộ váy của em sẽ bị nhăn nếu em không treo chúng lên ngay."

"Nhân viên sẽ chăm sóc hành lý của chúng ta."

Cô ngồi xuống và xếp đôi tay vào lòng. "Vâng, tất nhiên," cô đồng ý.

Cô đã quên về tất cả những người hầu của Lord Elliott. Harrison đã huyên
thuyên ít nhất một chục tên đàn ông và phụ nữ làm việc cho cha cô. Cô
không thể tưởng tượng được có nhiều người tham dự vào các nhu cầu của cô
như thế. Cô đã quen làm mọi thứ cho mình, và cô chắc chắn rằng cô không
thể thích ứng với sự thay đổi này tốt cho lắm.

Harrison cúi xuống và hôn lên trán cô trước khi đi vào trong nhà. Cô quá lo
lắng để có thể ngồi yên được lâu. Cô không có ý tưởng mơ hồ nào về những
gì cô sẽ nói với cha mình khi cuối cùng cũng đối mặt với ông, và việc tìm ra
những từ ngữ đúng đã trở nên cực kỳ quan trọng với cô. Cô không muốn
làm ông thất vọng. Ông đã tìm kiếm cô suốt cả cuộc đời của cô, và chỉ một
câu đơn giản "Rất vui được gặp ngài" dường như không thích hợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.