VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 687

SeseNau’ Blog

Ann Marie khăng khăng đòi bới mái tóc của cô lên sau đầu thành một cụm
những lọn loăn xoăn. Mary Rose đã nhượng bộ ngay khi người hầu giải
thích rằng cô ấy đang theo chỉ dẫn của Lady Lillian. Harrison nói rằng cô
trông rất đẹp. Sau ba giờ bị trố mắt nhìn và bị tra hỏi bởi một loạt các người
thân khó tính, cô đã không quá chắc chắn cô trông như thế nào nữa. Mọi
người dường như có ý kiến về cách cô đi đứng và nói năng. Buổi tối là một
cố gắng quá sức đối với cô, vì cô không quen trở thành trung tâm của sự chú
ý, nhưng cô giữ vững được nụ cười của mình và cố gắng thấu hiểu cho sự tò
mò của họ.

Thím Barbara của cô là một nguồn động lực đáng kể. Người phụ nữ cao và
rất đáng mến. Bà chấp nhận Mary Rose làm cháu gái ngay khi nhìn thấy
cô. Bà ôm cô vào trong vòng tay, ấp khuôn mặt của cô vào ngực mình, và
bắt đầu vỗ lưng cô như thể cô là một đứa trẻ đang khóc cần xoa dịu.

"Cháu tội nghiệp, đứa bé đáng thương", bà lặp đi lặp lại nhiều lần. "Giờ thì
ổn rồi. Cháu đã về nhà với gia đình cháu. Mọi thứ sẽ tốt đẹp, tất cả chúng ta
đều ở đây để yêu thương và chăm sóc cháu."

Cô Barbara sẽ không buông cô ra. Chú Robert cuối cùng đã đến giải cứu
cô. "Em đang làm cô ấy ngạt thở kìa, Barbara," ông tuyên bố một giây trước
khi kéo Mary Rose vào trong vòng tay và ôm chặt làm cô muốn hụt hơi

Cô nhìn Harrison trong khi đang được ôm ấp và thấy sự thích thú của
anh. Anh đứng bên kia phòng khách cùng với cha cô, nhìn cô đang bị kéo
theo ba hướng cùng một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.