"Chàng trai thân mến của ta, người ta không huýt lên để gây chú ý. Cách cư
xử của cháu đâu rồi?"
"Harrison có cách cư xử tuyệt vời," Mary Rose nói vọng ra. "Tôi có thể xin
rời khỏi cái ghế này bây giờ không? Tôi muốn nói chuyện với chồng tôi."
"Không, cháu yêu, hãy ở yên chỗ đó," Lillian ra lệnh. "Cháu có thể nói
chuyện với Harrison sau. Chúng ta phải làm việc."
"Em yêu, anh phải quay về London để đóng gói một số giấy tờ. Anh sẽ trở
lại khi đêm xuống."
Cô muốn đi với anh, nhưng yêu cầu của cô đã bị Cô Lillian từ chối.
"Tôi muốn hôn Harrison tạm biệt", cô tuyên bố.
"Không, cháu yêu," Lillian trả lời.
Harrison phớt lờ người cô. Anh băng qua phòng, khum cằm vợ trong bàn
tay, và hôn cô. Anh nấn ná trước nhiệm vụ, nhưng Mary Rose dường như
không quan tâm. Không màng đến sự thất kinh của người cô, cô vòng tay
quanh anh và hôn đáp lại anh.
Anh rời đi một vài phút sau đó. Anh đã dành phần lớn buổi chiều trong khu
vực lưu trữ liền kề văn phòng London của mình. Có một đống giấy tờ trên
bàn làm việc của anh, và anh biết anh có ít nhất công việc của một tháng
đang đợi anh Trong khi anh sắp xếp các hộp sổ cái cũ và thư từ, trợ lý của
anh kiểm tra danh sách các câu hỏi của anh về các vấn đề kinh doanh cấp
bách hơn.
Harrison đã không trở lại ngôi nhà thôn dã của Elliott cho đến sau khi mặt
trời lặn. Ngôi nhà chật ních với những người họ hàng và bạn bè thân thiết.