VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 701

"Hãy để cậu ấy yên, Lillian. Cậu ấy không còn là một cậu bé mà cô có thể ra
lệnh được nữa" Hãy đến và tham gia cùng chúng ta nào, con trai. Eleanor
vừa nói cho chúng ta biết cô ấy thích được ở nước Anh nhiều như thế nào."

Mary Rose và Harrison ngồi trên chiếc trường kỷ đối diện cha và bạn
cô. Lillian ngồi ở một cái ghế bành bên cạnh những chiếc sofa.

Eleanor tuyên bố một cách nhiệt tình. "Tôi yêu nơi này. Tôi có cô hầu gái
riêng và tất cả mọi người đều rất tử tế với tôi."

"Cô ấy thích được nuông chiều," Mary Rose thì thầm với chồng.

"Victoria, một quý cô không thì thầm những bí mật trong khi ở bên những
người khác", cô Lillian nói.

"Vâng, thưa cô Lillian."

Tuy nhiên, bà vẫn chưa xong việc điều chỉnh cháu gái của mình. "Ngừng đổ
sụp trên ghế đi, cháu thân yêu, hãy vươn thẳng cột sống của cháu lên với
niềm tự hào. Cháu là một Elliott, ta sẽ làm cháu nhớ."

"Cô ấy là một MacDonald", Harrison ngắt lời, chỉ để làm cho rõ.

"Nhưng cũng là một Elliott," Lillian khăng khăng.

Mary Rose cố gắng ngồi theo cách của người cô và cảm thấy thiếu thoải mái
kinh khủng. Lillian nhắc cô nhớ đến một vị tướng. Lưng bà thẳng tưng như
một que nhồi thuốc súng. Bà trông như thể sắp sửa gãy đôi. Lillian xếp hai
tay trên lòng. Mary Rose bắt chước hành động này và được khen thưởng
bằng một cái gật đầu và một nụ cười từ người họ hàng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.