VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 702

"Thật khó để biết được một quý cô như thế nào ở đây," Eleanor xen
vào. “Các quy tắc ứng xử rất khác với nước Mỹ. Lady Barbara đã nói với tôi
rằng một quý cô thực sự sẽ không bao giờ lúng túng. Bạn có biết về quy tắc
đó không, Mary Rose?"

"Không, tôi không biết."

"Tên cô ấy là Victoria. Vui lòng gọi cô ấy theo tên chính thức," Lillian
hướng dẫn. "Các quy tắc không nên khác biệt", bà tiếp tục. “Một quý cô là
một quý cô, không quan trọng cô ấy cư trú ở đâu. Jane Carlyle đã định nghĩa
một quý cô là người không đặt chân vào bếp của chính mình trong hơn bảy
năm. Tôi tin rằng bà ta nói đúng."

Mary Rose cảm thấy muốn vung tay lên trong tuyệt vọng. Cô chưa bao giờ
nghe thấy những điều vớ vẩn như thế. Cô nhận thấy Eleanor trông như bị tàn
phá bởi ý kiến của Cô Lillian. Cô ấy rõ ràng đã ghi khắc định nghĩa ấy vào
tim. Bạn của cô mở quạt và vẫy nó theo hướng Mary Rose.

"Tôi đã từng là một quý cô, và tôi vẫn là thế nếu Mary Rose ... Ý tôi là
Victoria, đã không buộc tôi phải đi vào nhà bếp của bạn ấy ở quê nhà. Tôi
thậm chí còn phải nấu ăn nữa kìa, Lady Lillian. Bây giờ tôi phải đợi bảy
năm trước khi tôi được coi là một quý cô lần nữa ư?" Lillian tỏ ra choáng
váng vì lời thú nhận của Eleanor. "Cháu đã nấu ăn sao?"

Mary Rose nhìn cha cô. Ông có vẻ bối rối bởi sự chuyển hướng của cuộc trò
chuyện. Cô quyết định thay đổi chủ đề. "Con muốn xem quê nhà của
Harrison," cô buột ra. "Anh ấy đã khoe khoang rằng Cao Nguyên của anh ấy
đẹp như thung lũng của con ở quê nhà, và con muốn tự mình nhìn xem liệu
anh ấy..."

Vẻ mặt của cha cô đã ngăn cô nói tiếp. Ông trông có vẻ giận dữ. Cô đã nói
điều gì sai chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.